Page 58 - hoa đồng
P. 58
Thằng Bảo nhận thấy sự quyết liệt và tình yêu thương
vô bờ của mẹ nên không dám van cầu. Bảy ngày cùng con
vượt ải là cả chuỗi ngày, lòng Thụy nát tan. Mỗi khi nhìn
thấy con rcn rỉ, oằn oại vì những cơn vật vã, Thụy càng căm
thù ma túy, căm hận những kỏ bất lương đã nhẫn tâm xô đẩy
con Thụy vào con đường chết. May mà nó chưa nhiễm HIV,
nó vướng vào rồi chắc Thụy không thiết sông trên đời.
Sau những ngày chết đi sông lại, thằng Bảo dần tươi
tỉnh, nó nhìn mẹ với ánh mắt vừa thương, vừa sợ. Biết mình
đã thành công, Thụy ôm con ngồi khóc. Thằng Bảo nhận ra
lầm lỗi, ghê sợ ma túy, xa lánh bạn bè xấu. Năm đó thằng
Bảo 15 tuổi, nếu không bị ma túy hãm hại, nó đã học xong
Trung học cơ sở.
Không đổ con thua kcm, Thụy vừa cho con học nghề,
vừa dạy bổ túc văn hóa cho con mỗi đêm. Cái thằng được nết
thông minh học đâu nhớ đó, nên lần dò nó cũng tốt nghiệp
Đại học, ra trường lại thêm cái Bằng Kỹ sư vi tính thiết kế đồ
họa. Thấy con mạnh lành, Thụy vội vàng sửa sang nhà cửa,
lo hạnh phúc cho con, cô tất bật, vội vàng như lo không kịp
thời gian. Vừa cưới được con dâu thì cô ngã quỵ
*
* *
Buổi chiều mùa thu, bôn cây sầu riêng nhạt nắng, mọi
người lặng lẽ đặt chiếc quan tài của Thụy xuông lòng huyệt
sâu. Đâu đó có những tiếng thút thít của anh trai Thụy, lẫn
trong đám đổng còn có cả những giọt nước mắt của bạn bò,
đồng nghiộp, người chồng phản bội, người bạn vô tâm...Dù
chân thành hay giả dối, đến phút này rồi... tất cả chỉ là hư
vô.
Tuyển tập truyện ngắn tác già nữ Đồng Tháp h o a . 61
đồng