Page 55 - hoa đồng
P. 55
đừng nghe hắn, cứ đổ vậy mà sống, “ăn không được phá cho
hôi”... Thụy không chịu, quyết tâm ba mặt một lời, cô bằng
lòng ký đơn ly dị.
Ngôi nhà bị bán chia đôi, Thụy ôm con đến nhà anh trai
nương tựa. Những mong cục máu xắn đôi, anh em sông chết
có nhau, nào ngờ anh chị cô cũng là kẻ tham lam, ích kỷ.
Anh đồng ý để Thụy ở chung, nhưng hằng tháng phải đóng
tiền nhà và góp thêm tiền chợ. Thoái chí lưỡng nan, Thụy
âm thầm chịu đựng vì dù sao cũng chỗ ruột rà, khắt khe đến
mấy cũng là anh em. Vậy mà, những khi trái gió, trở trời,
thằng bé nóng sốt khóc nhò, anh chị Thụy đều cằn nhằn,
khó dễ.
Biết không ở mãi nhà anh, Thụy cần mẫn tăng cường
tốc độ làm việc, thường xuyên xuông các tỉnh dựng phim,
viết kịch bản, sáng tác nhiều thơ văn, tác phẩm truyền
hình... Qua nhiều năm, Thụy góp nhặt được ít vốn đem ra
mua đất, cất nhà. Thấy Thụy ổn định, nhiều người mến mộ,
anh trai Thụy không còn khắt khe, ghẻ lạnh. Họ tỏ ra quan
tâm, chăm sóc thằng bé tội nghiệp của Thụy, cô không còn
phải vét những hạt cơm nguội lạnh còn sót lại qua đôm, hay
phải ăn mì gói thức khuya để viết. Tin vào anh, Thụy đã
không ngần ngại gởi đứa con thân yêu của mình cho họ
trông nom đổ có thời gian làm việc, học tập. Bù vào đó,
hàng tháng Thụy đều gởi tiền để anh chị nuôi con. Cơ quan
thấy Thụy đạt nhiều giải thưởng, tên tuổi vang xa, nghĩ cô
rảnh rang nên giao thêm việc. Thụy lại vùi mài quanh năm,
suốt tháng, cô quen chăm sóc sức khỏe, có lúc không nhớ
đến con, cứ để cho nó tự ăn ngủ, học hành. Đến khi sực nhớ
con thì cũng là lúc Thụy gặp con tại Công an phường. Thụy
58 h 0 q Tuyển tập truyện ngắn tác giỏ nữ Đồng Tháp
đống