Page 59 - hoa đồng
P. 59
Tiễn bạn đi xa, tôi trở về bần thần suốt buổi, tâm tư rối
rắm, chẳng thiết làm gì. Chiều nay buồn quá, tôi ngồi
“chát” với Bảo. Sau cơn chấn động nó trở nên rắn rỏi,
chững chạc hơn. Vừa thấy nick tôi hiển thị trcn màn hình,
nó vội mách ngay:
- Cô ơi, con thật vô tâm. Tác phẩm mẹ con nhiều như
vậy, ai cũng biết và ca ngợi mà con thì chưa lật tới trang
nào. Nay ngồi đọc lại, con thương mẹ quá. Nhưng có một
điều kỳ lạ, đa phần những tác phẩm mẹ viết, nhân vật nào
tốt đều bị mẹ cho chết sớm, là sao vậy cô? Cháu thấy xã hội
ngày càng ít người tốt, sao mẹ không để họ sông lâu hơn để
cuộc đời thcm ý nghĩa?
Tôi cười, tranh luận:
- Bảo ơi, tuy những nhân vật mẹ con phải chết sớm,
nhưng họ lại sông nhiều hơn tuổi. Bởi con người đâu chỉ
sông lâu mà phải sông có ích. Sông để mà trôi thì nghĩa lý gì
đâu!”
Trcn màn hình, thằng Bảo đáp:
- Cảm ơn cô! Con hiểu rồi!
♦ B.p
6 2 hoa x Tuyển tập truyện ngổn tác già nữ Đồng Tháp
đống