Page 396 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 396
Ra đi để có ngày trở về 395
Thù xưa cùng với thù nay
Nén trong thủ pháo hai tay em cầm
Thuyền đi máy vẫn rì rầm
Dịu dàng lòng trẻ vẫn thầm ước mong:
“Bình yên thuyền cập bến sông
Thì em mừng lắm, còn mừng nào hơn
Qua sông nguy hiểm chẳng sờn
Đạn bom em vượt, sóng cồn em qua”
Bỗng đâu một ánh đèn pha
Như thanh kiếm vụt chói lòa mắt em
Đạn tàu vây đỏ quanh thuyền
Tay cầm thủ pháo ngực em phập phồng
-“Dẫu em có chết giữa dòng
Mấy anh còn sống thì lòng em vui”
Tàu thù vừa ập đến nơi
Em Trì tôi đã ngang trời đứng lên
Giọng em vút ngọn sóng rền
Thanh thanh như tiếng chim chuyền cành xanh:
-“Bác Hồ ơi, cháu hy sinh!”
Nói rồi em vụt lao nhanh qua tàu
Sông bừng lửa đỏ, thuyền chao
Cổ Chiên dồn dã sóng gào không nguôi
Em Trì hỡi! Em có vui?
Đáy sông xác giặc chìm rồi em nghe
Thôi em ở lại anh đi
Giết xong giặc Mỹ anh về thăm em
Thôi em ở lại Cổ Chiên
Quê hương, sóng vỗ ru em bốn mùa