Page 392 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 392
Ra đi để có ngày trở về 391
Một tay mẹ nấu cơm, kho cá
Nuôi các con, nuôi cả phong trào
Có lần quân giặc ập vào
Mâm cơm vừa dọn, giấu đâu bây giờ?
Mẹ bình tĩnh giả đò thổi lửa
Rồi bưng mâm đặt giữa bàn thờ
Lâm râm mẹ khấn nhỏ to
Hương nhang thơm cả bàn thờ tổ tiên.
Lời mẹ khấn: nhắn tin con biết
Vừa cầu mong con được bình an
Lắng nghe lũ giặc xa dần
Bưng mâm nhìn các con ăn, mẹ cười.
Đêm không ngủ, mẹ ngồi mẹ gác
Nghe tàu dừa xào xạc ngoài hiên
Giật mình đau nhói trong tim
Tưởng đâu quân giặc nửa đêm ập vào.
Đêm ấy... mưa đổ rào như thác
Chồng vừa đi công tác ghé về
Mẹ mừng mẹ khép cửa tre
Bỗng đâu súng giặc bốn bể nổ ran.
Ôi lòng mẹ ngổn ngang trăm mối!
Mười năm sau mẹ lại mất con