Page 393 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 393
392 Khi Tổ quốc gọi
Xác con mẹ vớt bên cồn
Nửa đêm bó chiếu lén chôn sau nhà.
“Chồng tao chết oán thù chưa hết
Nay con tao cũng chết, vì ai?
Thù xưa lại đến thù nay
Tây đi, Mỹ đến một bầy sói lang”.
Mẹ ngồi gác mịt mùng đêm tối
Vết thương xưa đau nhói từng cơn
Nhìn bông trang đỏ như son
Nhớ con đã khuất, thương con bây giờ.
Có các con mẹ như trẻ lại
Nuôi các con - nuôi mãi niềm tin
Mẹ ngồi gác giữa đêm đen
Nghe gà gáy sáng, bốn bên rạng dần.
Ôi mùa xuân, mùa xuân Đồng Khởi
Tiếng mõ vang, lửa nổi xa, gần
Mẹ ơi! Mẹ có thấy chăng?
Rừng dừa lộng gió, Hàm Luông sóng gầm.
Chúng con bật nắp hầm đứng dậy
Bọn ác ôn run rẩy đầu hàng
Mẹ ơi! Mẹ có thấy chăng?
Thù xưa đã trả cho chồng, cho con.