Page 408 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 408
Ra đi để có ngày trở về 407
Tôi vẫn sống, đã sống như triệu người đang sống
Mà tim vẫn vang vọng gọi người:
“Anh đang ở đâu? Anh ở đâu?”
Bởi đường vô Nam, anh đi trong lửa đạn
Đói rét, ốm đau, bệnh tật
Chết sống cận kề trong gang tấc
Anh cứ đi và vẫn sống những ngày như thế
Vẫn cùng đồng đội súng trong tay
Cùng vẽ lên những trang sử hùng oai
Cùng viết lên những vần thơ cháy bỏng
Ca ngợi con người, ca ngợi cuộc sống.
Anh vẫn đi tiếp bước về phía trước
Mãi đi như thế, anh cứ đi
Cho đến khi tim anh ngừng đập
Một cuộc đời chỉ hăm tám năm thôi
Mà sao đáng sống như người đã sống
Và anh đã nằm sâu trong lòng đất
Đã hiến dâng cho Tổ quốc bình yên:
Cả cuộc đời
Một khối óc
Một trái tim.
XUÂN LAN, Hà Nội tháng 12-1968
(Được tin anh hy sinh ngày 24-5-1968)
Và cũng suốt mấy mươi năm từ ngày đất nước được giải
phóng, năm nào cũng như năm nào, cứ đến Tết và ngày giỗ của
Ca Lê Hiến, cho dù đã có gia đình riêng nhưng Xuân Lan luôn
có những bó hoa đẹp nhất đem đặt trước mộ Hiến với những
giọt nước mắt âm thầm, lặng lẽ...