Page 404 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 404
Ra đi để có ngày trở về 403
Anh là chiến sĩ Giải phóng quân.
Tên anh đã thành tên đất nước
Ôi anh Giải phóng quân!
Từ dáng đứng của anh giữa đường băng Tân Sơn Nhất
Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân.
5-1968
Nhưng Ca Lê Hiến vẫn chưa mãn nguyện với những trang
thơ mình đã viết, em vẫn cảm thấy cần phảỉ có mặt ngay giữa
cuộc chiến đấu đang rất ác liệt để có thể nói lên nhiều hơn nữa
những điều kỳ diệu về con người Việt Nam, về đất nước Việt
Nam. Đây là bức thư ngắn của em gởi cho Viễn Phương, với lời
lẽ hết sức tha thiết xin được ra mặt trận:
Chúng em đã xuống đây rồi, không thể nào trở về không
cho được. Xin các anh cho chúng em đi một chuyến ngắn,
một chuyến rất ngắn, chỉ vài ngày thôi để biết hơi thở của
chiến trường rồi chúng em sẽ trở về căn cứ. Không đi xuống
vùng sâu thì không thể nào chúng em có được tác phẩm tốt
về cuộc tổng công kích lịch sử này. Chúng em vẫn bám trụ ở
đây, và chờ các anh cho người qua đón.
Nguyện vọng được chấp thuận, em hăng hái quảy ba lô lên
đường. Nhưng đâu có ai ngờ rằng đây lại là chuyến đi định
mệnh, em đã hy sinh vài ngày sau đó, và hành trình thơ của em
cũng phải dừng lại với bao dự định sáng tác đang còn ấp ủ. Đó
là lần xuống chiến trường tham gia đợt II cuộc Tổng tiến công
Mậu Thân, trong ba lô còn nguyên vẹn quyển Nhật ký được em
ghi chép đều đặn từ khi bước chân ra đi trên đất Bắc cho đến
24-5-1968 là ngày hy sinh của em, vào độ tuổi hai mươi tám
xuân xanh.