Page 406 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 406
Ra đi để có ngày trở về 405
này Lê Anh Xuân và các chiến sĩ trong hậu cứ vẫn chưa hề xác
định được danh tính của người chiến sĩ đó, vì vậy giữa bài thơ
mới có câu: “Anh tên gì, hỡi anh yêu quý”.
Sau này, nhà báo Đinh Phong kể lại, người chiến sĩ Giải
phóng quân đó chính là anh Nguyễn Văn Mao, quê ở xã Vĩnh
Lộc, huyện Bình Chánh, Thành phố Hồ Chí Minh; anh ở lại yểm
hộ, chặn đường cho đồng đội rút ra khỏi sân bay, rồi hy sinh.
Anh là Trung đội phó Trung đội Trinh sát thuộc Tiểu đoàn 6 -
Bình Tiên, Tiểu đoàn từng ba lần nhận danh hiệu “Anh hùng
Lực lượng Vũ trang”. Liệt sĩ Nguyễn Văn Mao cũng đã được
hoàn thiện hồ sơ để truy tặng Anh hùng Lực lượng Vũ trang.
Nhà văn Anh Đức kể: “Vào một chiều mùa hè năm 1968,
trước khi xuống vùng phụ cận Sài Gòn để tham gia đợt II Tổng
tiến công Mậu Thân, Hiến sang nhà tôi ăn cơm, ngồi đùa giỡn với
thằng con mới lên bốn tháng của tôi, khen nó ở rừng mà mập, sau
đó Hiến đưa cho tôi một bài thơ có nhan đề là Anh Giải phóng
quân để tôi xem và đăng vào tờ Văn nghệ Giải phóng. Trước khi
in tôi đã cân nhắc và đổi tên bài thơ ấy lại là Dáng đứng Việt
Nam. Hai mươi hôm sau khi Hiến rời rừng để đi về vùng phụ cận
Sài Gòn, điện từ chiến trường báo về: Hiến đã hy sinh trong một
trận đổ quân bằng trực thăng của địch xuống cánh đồng thuộc ấp
Phước Quảng, xã Phước Lợi, huyện Cần Đước. Và Hiến cũng đâu
nhìn thấy bài thơ của mình được hiện diện trên trang báo và đến
được với mọi miền của non sông đất nước, điều mà người văn
nghệ sĩ nào lại không ao ước!”.
Được tin em hy sinh, người vợ chưa cưới của em - Xuân
Lan, khi đó đang ở Hà Nội, đã nói lên lòng mình bằng những
dòng thơ sau đây: