Page 580 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 580
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 579
50.
Làm nghề đi buôn
ó lẽ cái số tôi ít được ngồi yên một chỗ nên trong một
Clần dự cuộc họp của Thành ủy, anh Tám Hồ, lúc đó đã
nhận chức Chánh Văn phòng, đến vỗ vai hỏi tôi: “Này, lúc này
Tổng Công ty Xuất nhập khẩu Thành phố đang khó quá, ông có
dám về bên đó không?”. Quả là thời gian qua, trong nhiều cuộc
họp của Thường vụ có nêu vấn đề củng cố IMEXCO bởi cũng
có chuyện này chuyện nọ, ngồi nghe tôi cũng hơi nóng mũi nên
khi nghe anh Tám Hồ hỏi thế tôi trả lời ngay: “Đâu có ngán!”.
Bởi anh rất hiểu tôi qua hơn một năm cùng công tác nên đã
đề xuất với Thường vụ điều tôi về làm Phó Tổng Giám đốc của
IMEXCO do anh Lữ Minh Châu làm Tổng Giám đốc. Tôi phụ
trách khâu tổ chức nhân sự và công tác huy động hàng hóa xuất
khẩu, cả hai lĩnh vực đều hoàn toàn mới đối với tôi.
Trong những năm 1982-1985, thời trước Đổi mới, IMEXCO
là một đơn vị trực thuộc Ủy ban Nhân dân được coi trọng vào
bậc nhất nhì của Thành phố, trụ sở đặt ở số 8 Nguyễn Huệ,
cũng là tòa nhà mười ba tầng cao nhất Thành phố thời bấy giờ.
Nó là đơn vị duy nhất tạo ra nguồn ngoại tệ nhằm đáp ứng việc
nhập khẩu các loại vật tư thiết bị phục vụ cho yêu cầu sản xuất
của các xí nghiệp và thuốc men cho ngành y tế của Thành phố
trong thời kỳ còn bị cấm vận.
Thuở ấy nguồn hàng xuất khẩu để thu ngoại tệ của IMEXCO
chủ yếu là các mặt hàng nông, lâm, hải sản, mà Thành phố đâu
phải là một địa phương chuyên sản xuất nông nghiệp và đánh
bắt cá tôm, nên hầu hết phải dựa vào sản vật của các tỉnh thành