Page 582 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 582
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 581
cũng to. Khi đến các trạm thu mua của Thành phố, họ cởi lớp
quần áo ngoài, xổ hết hàng hóa giấu bên trong ra, xong trang
điểm sơ qua mặt mũi là đã trở lại thành những kiều nữ, lắm cô
cũng có khuôn mặt trái xoan, lưng ong thắt đáy đẹp ra phết!
Ngày nay có ai nghĩ rằng từng có lúc một số ngành chức
năng của Thành phố Hồ Chí Minh lại luôn rình rập chung
quanh, thậm chí có lúc còn bố trí lặn xuống các cầu tàu các xí
nghiệp chế biến thủy sản của Seaprodex đóng trên địa bàn để
bắt bớ ngăn chặn không cho thương lái các tỉnh mang nguyên
liệu về bán cho họ vì cho rằng như thế là vi phạm các quy định
về quản lý thị trường.
Ngày nay ai có thể nghĩ rằng ở tận Huế, Đà Nẵng, người ta
phải đưa từng con tôm, con mực vượt qua một quãng đường
dài cả ngàn cây số đến Thành phố Hồ Chí Minh để chế biến rồi
xuất khẩu qua các công ty xuất nhập khẩu của Thành phố, bởi
ở các địa phương ấy chưa có cơ sở chế biến, chưa được phép
thành lập những công ty xuất nhập khẩu địa phương, và cũng
không có các mối lái ở nước ngoài trong thời còn bị cấm vận.
Ngày nay có ai nghĩ rằng anh có tiền mặt nhưng khi đi mua
hàng hóa ở các tỉnh thì cấm không được mang theo, mà chỉ
được mang đến nộp cho ngân hàng tại Thành phố Hồ Chí Minh
rồi nhận chi phiếu chuyển khoản, khi đến ngân hàng sở tại họ
muốn phát ra bao nhiêu tiền mặt thì phát, có thì phát, không có
thì thôi, chẳng ai có quyền đòi hỏi, mà chẳng lẽ anh đến trả “séc”
cho nông dân để mua hàng hóa mà họ chịu bán? Trước cái quy
định quái dị từng bó tay bó chân đó, tôi chủ trương “phá rào”
cho các xí nghiệp trực thuộc IMEXCO được mang tiền mặt đến
các tỉnh thành khác thu mua nguyên liệu về sản xuất chế biến,
tôi chịu trách nhiệm về chủ trương, còn việc đảm bảo tiền bạc