Page 161 - nam bo xua va nay
P. 161

hưởng cơ Tuyên, hay Bảo hộ Tuyên, tức Tuyên Trung Hầu
                             C
                                    (sử cũng chép Tuyên  Quang  Hầu,  Tuyên  Đức  Hầu  - phải
                                    chăng cả ba tước  đều  được  vua phong  lần  lượt cho ông?)
                            Chính  danh  là  Phan  Văn  Tuyên,  do  lập  được  nhiều  công  to  nêu
                            được ban quốc tính, trở thành Nguyễn Văn Tuyên.
                                  Theo  gia  phả  nhà  họ  Nguyễn  Hầu,  ông  sinh  năm  Quý Ty
                            (1763), nguyên quán làng Kiêm Toàn, huyện Phú Xuân, tỉnh Thùa
                            Thiên. Do quê hương liên tiếp đắm chìm trong các cuộc giao tranh
                            khói lửa giữa hai họTrịnh-Nguyễn, và giữa Tây Sơn với chúa Nguyễn
                            nên cũng  như nhiều  người  khác,  gia đình ông phải  vào Nam lánh
                            nạn. Lúc đầu dùng chân ở Gia Định, sau tiến lần về vùng Sa Đéc rồi
                            định cư ở Tòng Sơn (thôn Mỹ An, phủ Tân Thành, huyện Vĩnh An.
                            tỉnh An Giang - nay  là xã Mỹ An  Hưng, huyện Thạnh Hưng, tỉnh
                            Đồng Tháp), chọn nơi đây làm quê hương thứ hai, nơi mà sách Đa
                            Nam nhất thống chí mô tả  “như tai hèo nổi trên mặt nước, cá lội cò
                            ■bay,  cỏ cảnh trí thiên nhiên rất đẹp ở miền sông nước, phong cảnh
                            cực kỳ thanh tữ \

                                  Do đó, các sách Đại Nam chánh biên liệt truyện và Đại Nan ì
                            nhất thống chí đều nói ông là người huyện Vĩnh An và liệt vào “An
                            Giang nhân vật”.

                                  Vốn dòng dõi  Phấn dũng tướng quân, ông Tuyên  luôn nuôi
                            hoài bão lớn là lấy nghiệp cung đao để lập thân trong thời loạn, nên
                            năm 25 tuổi (1788) ông đầu quân. Nhờ giỏi võ nghệ và có tài điều
                            binh, sau một thời gian ngắn, ông được phong Thần sách quân li
                            oai  vệ  úy.  Sau  14  năm  xông  xáo  trước  hòn  tên  mũi  đạn,  ông lậf
                            được  nhiều chiến công, được thăng Chấn võ quân  nhất bảo vệ úy
                            Rồi  sau  đó,  1802,  được  thăng  Khâm  sai  Chưởng  cơ.  Năm  18K
                            được thăng thống chế.



                             178
   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166