Page 67 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 67
ngày xưa giờ tản lạc, có người lên Sài Gòn, có người
qua Nam Vang lập nghiệp, có người đi Tây và không
ít người vô bưng biến, theo kháng chiến... Trong số
đó có Thanh Nha, người bạn tài hoa đã từ giã tôi đi
vào chiến khu, lúc còn ở Sài Gòn...
Ở Sa Đéc một thời gian, tình cờ tôi gặp Hường,
một cô người quen ở Sóc Trăng lên chơi. Tôi hỏi
thăm cô gái tên Trâm Anh ở Sóc Trăng năm xưa...
Hỏi là hỏi chơi, hỏi bâng quơ chứ làm sao biết ai là ai
ở cái xứ sở Sóc Trăng mênh mông như vậy! Không
ngờ, cô Hường nói ngay rằng mình có biết Trâm
Anh, bởi nhà ông Huyện Ngự ở gần nhà người bà
con của cô. Cô Hường nói đùa rằng không hiểu cô
này có chờ đợi ai không mà đến giờ vẫn chưa lập
gia đình. Tôi cảm thấy thật lạ lùng, lòng bổi hồi, bởi
đã lâu rồi, tôi có ý định không lập gia đình! Nhưng
rồi không giấu được lòng, tôi thổ lộ với cô Hường
vê' tình cảm lãng mạn, đơn phương của mình ngày
xưa đối với Trâm Anh. Nghe xong, cô Hường có ý
trách móc:
- Ngày xưa, phải chi cậu chín đi hỏi cưới Trâm
Anh cho rồi! Đi qua Nam Vang làm chi!
Tôi cười buồn:
- Chắc đó là số phận của con người ta! Nếu có
duyên số, sẽ gặp được nhau, cô à!
66 I KIMỬNG