Page 68 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 68
Cô Hường reo lên, mặt vui hẳn:
- Cậu chín! Nếu gia đình cậu bước tới hỏi cưới
Trâm Anh cho cậu, biết đâu ông bà Huyện Ngự
đổng ý?
Tôi bất ngờ trước những lời của cô Hường kể
vê' Trâm Anh và càng bất ngờ hơn trước lời khích lệ
của cô. Câu chuyện cũ hiện về, khiến lòng tôi xốn
xang, bối rối. Trời ơi, chuyện cũ đã trôi qua gần 8
năm trời rồi còn gì! Tưởng như mọi điều đã trôi
qua xa lơ, xa lắc...
Thế mà câu chuyện tình duyên lại lọt đến tai
ba má tôi. Gia đình tôi rất quan tâm vì biết Trâm
Anh là con gái nết na của gia đình ông Huyện Ngự.
Má tôi bàn với ba tôi và các anh chị trong nhà, cậy
người mai mối tới gặp ông bà Huyện Ngự để xin
hỏi cưới cô Trâm Anh cho tôi. Được sự đồng ý của
gia đình Trâm Anh, tôi xuống Sóc Trăng ra mắt ông
bà Huyện Ngự. Thật may mắn làm sao, ông bà đồng
ý gả con gái. Ông bà Huyện Ngự quan niệm cho đó
là do duyên số của chúng tôi.
Tháng 7 năm 1946, đám cưới của tôi và Trâm
Anh được tổ chức đơn giản nhưng thật ấm áp. Tôi
đón nhận món quà hạnh phúc của mình mà rơi
nước mắt. Hạnh phúc như trong mơ! Tôi không thể
hình dung giờ đây, trong phút giấy này được nhìn
tận mặt người con gái mình yêu thương - gặp lại
NHỮNG GIAI ĐIỆU CUỘC ĐỜI I 67