Page 100 - hoa đồng
P. 100
Con dâu về rồi, bà Tư vô buồng lấy tràng chuỗi ra lần
niộm Phật. Tuổi già, sức mỏng như cánh vc. Bà chỉ biết cầu
nguyện cho mấy đứa con qua được “nghiệp chướng ” này để
cuộc sông yên ổn, khá giả lên. Con gái bà thì “bình luận”
theo kiểu khác:
- Không biết tự cứu, má cầu Trời, Phật tới già cũng hổng
ai ngó xu ông giúp cho nữa. cầu chi cho một, nghỉ khỏe đi,
có thân tự lo, ai cũng lớn rồi.
Bà tư thở dài:
- Biết vậy nhưng má làm sao yên tâm được.
*
* *
Đêm. Tĩnh lặng. Tiếng côn trùng rỉ rả. Tiếng lá cây gió
quét vào mái tôn xào xạc. Tiếng điện thoại reo làm bà Tư
giật mình. Con gái kêu má nghe điện thoại của chị dâu. Con
dâu bà kể một thôi một hồi không đầu không cuối. Bà Tư
nói với con gái:
- Chắc mai má về nhà coi sao.
Con gái lo lắng:
- Chuyện gì vậy má. Mà ảnh chỉ lớn hết rồi, má lo hoài
sao.
- Không phải. Hai anh em nó bị mấy thằng xã hội đen
chủ xáng múc cát mướn dằn mặt gì đó. Để má về coi sao
đã....
Ngôi nhà xưa coi bộ hoang tàn hơn một chút. Cảnh xưa
vẫn vậy. Bờ sông bị lở them vài thước đất. Bà Tư đi riết vô
nhà. Vắng lặng, chắc mấy đứa nhỏ đi học. Kêu réo một hồi,
Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 1 0 3
đồng