Page 146 - hoa đồng
P. 146
trường đại học. Cậu đã tập chạy xe gắn máy để chở mẹ đi
chợ và về que tảo mộ bà ngoại mỗi độ xuân về... Còn chị đã
bắt nhịp lại vào cuộc sông, dù có gập ghềnh, chẳng bằng
phẳng như xưa.
Mỗi sáng thức dậy, mở cửa ra chị vẫn nghe tiếng chim
hót trôn cây mận và nhìn những chùm hoa sao nhái vàng
tươi đung đưa trong gió. Bữa cơm gia đình vẫn rộn tiếng
cười vui của hai mẹ con. Ngày tám tháng ba chị vẫn luôn
nhận được hoa và lời nhắn “con luôn bên mẹ” của “người
đàn ông” mười tám tuổi.
Thỉnh thoảng chị lại mơ, như đêm nay, kí ức đưa chị về
một thời bình yên xa lắc... Những khi như thế là chị lại muôn
nhìn mặt con, nghe tiếng thở đều của con chị lại cảm giác an
lòng. Tự sâu thẳm trong tim chưa bao giờ chị nghĩ “Giá
như...”. Nếu được làm lại từ đầu chị vẫn chọn sông như chị
đã từng được sông, vẫn hết lòng và tự mình nếm trải những
hạnh phúc, khổ đau.
Có tiếng gì rất khẽ hình như là tiếng lá rơi... Đôi khi chị
tự hỏi lòng không biết vì mùa thu đến làm cho lá rụng... hay
do lá rơi nhiều mà dẫn đến mùa thu ?
♦ K.T
Tuyển tâp truyền ngắn tác giả nư Đồng Tháp h o a . 1 4 9
đồng