Page 187 - hoa đồng
P. 187
như vậy. Bữa nay con nhỏ đòi ông Sáu cho đi cắt cỏ bò, cắt
cả buổi được một bó đội đầu lụp xụp. Nó liệng bó cỏ xuống
đất, há miệng, trỢn mắt thở ra hà hà mấy cái như thể rất
mệt. Đầu con nhỏ bù xù, ông Sáu ngó kỹ cái mặt con, thấy
nó cũng ngộ gái lắm, hai má phúm phím, hồng hồng giông y
hai cái hột gà. Phải tội con nhỏ cứ ngây ngây ngô ngô. Cái
ngây ngô của con luôn làm ông thấy day dứt. Ông không nói
với ai rằng ông day dứt phải chi hồi đó ông đừng cắt đất ra
hiến cho xã xây trường. Hiến đất xây trường được tôn vinh,
điển hình khắp xứ mà day dứt nỗi gì. Làm sao biết được,
trường xây mới hơn năm đã hư hỏng nặng. Trong khi chờ
người ta tính toán coi tiền sửa chữa nâng cấp có nhiều hơn
tiền xây thêm mấy phòng học khác không thì con Sậy tới
trường, đi qua khu vực sơ tán, bị một mảng gạch đá rớt trúng
đầu... Đôi tay lam lũ một đời của ông Sáu vẫn muôn ôm con
gái vào lòng mà gãi lưng cho nó ngủ, nhưng ông phải lo mần
ruộng, coi bò, không thể canh chừng nó hoài được. Con Sậy
bẹp xuống đất, rút trong bó cỏ ra mấy khúc sậy, lấy một
khúc đưa lên miệng, dòm cha, rồi cạp. “Con ăn mía he!”.
“Mía cái đầu mầy con, thôi dìa ăn cơm”.
*
* *
Ông trời thất thường như con gái dậy thì. Sáng nay, ba
bôn người tụm lại ngồi vấn thuốc rê oán thán ổng. Trận mưa
đem qua làm trôi tuột hết đợt thuốc sâu mới xịt. Ba sết đứng
vịn gốc gáo, một tay chông nạnh, nheo mắt ngó mặt trời, nói
phong long: “Mấy năm nay ngặt thiệt, nắng mưa không biết
đâu mà lường! ”. “ừ, ráng cho ngon vụ đông xuân, mấy vụ
sau còn chết sớm! Có ai tính vụ này mà hở ra là mưa”. “Cỡ
190 h o a . Tuyển tập truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp
đống