Page 188 - hoa đồng
P. 188
hổm mới sạ mấy bữa, ổng tống cho một đám. Tui bắt con vợ
tui tiếp, mà nó tộ, dậm khơi khơi không! Dòm kìa, nay lúa lỗ
chỗ tùm lum! “Phân phướn, thuốc men lên giá chóng mặt,
kiểu này...”. Chợt Ba sế t nhớ gì, đổi đề tài, dòm xuống hỏi:
“ừ mà Hai Lung, sao đổi giông mình ên vậy? Mùa này tính
hốt bạc đặng cưới vợ cho thằng con sớm hả? Ông già Sáu có
nói gì hông?”. Thật ra chẳng ai nghĩ chắc chắn Hai Lung có
thể trúng mùa trúng giá không, hay vì nể mặt ông trưởng ấp
mới nói vậy. Hai Lung ngồi day mặt ra ngoài nãy giờ, làm
thinh hút thuốc, nhíu mày như lo nghĩ gì mông lung, nghe
hỏi, day vô: “ Ông già nói gì đâu, tui hay né, sợ ổng chửi
mắc công một! Cỡ này công chuyện lu bu! ”. Hai Lung nói y
như là công cán đầy mình. Từ khi anh lỏn chức trưởng ấp tới
giờ thấy siêng hơn. Không như những năm trước, ông Sáu
phải thiếu điều đổ nước sôi vô đáy quần thằng rể mới chịu
nhảy ra ruộng, ò ò một lát đã trôn vô bóng tre ngồi. Giờ thì
siêng chút đỉnh, nhưng Hai Lung đi ruộng mình còn ít hơn đi
ruộng hàng xóm. Không ai hỏi gì, có khi anh cũng kiếm
chuyện tự giải thích: “Tui đi kiểm tra coi bà con mần ăn ra
làm sao!”.
Từ mùa trước, nghe thằng em vỢ Ba Quan lên đài kêu
nông dân bỏ năm không bôn đi, gạo của thằng này bạc bụng,
tấm nhiều, xuất khẩu khó khăn nên khó tiêu thụ, giá không
ngon. Chủ tịch xã Năm Dành lại gợi ý cho hàng lô nào
giống A, giống B, giông c . Muôn thằng A thì qua An Giang,
muôn thằng B thì xuống Tiền Giang, còn thằng c , thằng D
chắc lên tuốt Long An quá, mà không biết còn không. Nghe
nói mấy thứ này thịnh nhất, ai cũng giành mua, chỉ có cửa
hàng vật tư, lúa giông nhà Năm Dành đang còn một mớ. Vợ
Năm Dành bảo chỗ môi mang mới chia lại cho, để giá hữu
Tuyển tộp truyện ngắn tó c giả nữ Đồng Tháp h o a . 191
đồng