Page 185 - hoa đồng
P. 185
xong một điếu. Điếu thuốc khi đã sắp hết chỗ để cầm thì
ông dùng luôn hai đầu ngón tay đó dụi lửa. Ông hút thuôc
gần năm chục năm rồi, đến nỗi hai đầu ngón nám sì, chai
cứng như đất nung. Không có thói quen quăng tàn thuốc,
dụi xong cái nào ông bỏ cái nấy trở lại vô bọc. Đợi nhiều
hơn chừng chục cái tàn, ông sẽ xé lớp giấy hút cũ ra, mót
miếng thuốc còn sót, gom lại, vấn được điếu mới.
Anh hàng xóm vác len đi ngang ruộng ông Sáu, dừng lại
hỏi vói vô: “Chú Sáu chuẩn bị ngâm giông chưa? Mùa này
tính sạ gì chú?”. “ Ba sốt hả? Thằng năm không bôn (*) tao
còn! ”. “Tui nghe đài chê giông này, mình mần nữa có sao
hông chú?”. “Thằng nhà đài có mần lúa đâu mà biết!”.
Thấy Ba sết gãi gãi đầu, ông tiếp: “Tao độ năm nay vật tư
còn len giá ào ào, mần giông khác không tính được có mà
ná thở nghe mậy”. Nghe ông Sáu nói có lý, nhưng Ba sết
chợt nghĩ tới chủ tịch xã này. Đất của Ba sết toàn bộ là ảnh
mướn của chủ tịch Năm Dành. Làm đất nhà người ta, cày
xới máy móc nhà người ta, phân bón vật tư cũng nhà người
ta, nợ nần cũng nhà người ta luôn thể. Nhất cử cả đông tiện,
chỉ còn vụ giông má, chưa biết nghe ai. Ba sết nói lái sang
chuyện khác: “Năm nay thằng Bưng lớn bộn, nhờ được rồi
hengchúSáu!”
Thằng Bưng dạo sơ cặp giò bùn đất, lại gần, ngồi phệt
xuống bên cạnh ông. Hai cha con giống nhau y hệt. Từ cái
da đen ngời bao bọc thân hình đe đúc, rắn rỏi đến bàn tay ô
dề, mốc thít, mấy ngón bự chảng mà cụt ngẳn trông như nải
chuôi già cui chín rục, thâm kim. Nhưng khác là ông già hay
cởi trần, nắng mưa gì cũng trùi trũi vậy, còn thằng Bưng
thường bận mấy cái áo sơ-mi chôn bầu, dài thòng mua ở sạp
1 88 hoa . Tuyển tộp truyện ngổn tá c giả nữ Đồng Tháp
đong