Page 184 - hoa đồng
P. 184
của ổng thì lật bật đốt nhang xì xụp lạy trước bàn thờ thông
thiên. Thằng Bưng tưởng chị hai nó chỏng mông khấn cầu
cho ông già được lên tỉnh trị bịnh chuyến này cái lưng hết
cụp, nhưng nghe kỹ thì không phải. Chỉ lầm rầm như vầy:
“Vái trời vái phật đất đai ông bà cô bác âm binh các đảng
phò hộ độ trì cho con, tức vỢ chồng con, tức là vợ chồng
thằng Hai với con Lung này đây, kỳ này mần lúa trúng hơn
lúa cha con chút đỉnh...”. “Vái gì kỳ vậy bà nội?” “Kệ tía
tao à nghen! ”. Thằng Bưng bỏ đi không thèm nghe chị nó
vái them một khúc: “...đặng ông già đừng rầy rà anh Lung
nữa, đặng cho ảnh an tâm việc nhà mà lo việc nước... nam
mô a di đà phật., có buồng chuôi hườm hườm, mà thôi... con
xin hứa cắt cổ con vịt đẻ nhà con... ờ ờ con vịt tơ... mà thôi
con vịt đẻ cũng được, con cúng...”.
Ông Sáu được tiêm hai mũi liền, uống mấy vốc thuốc
tây rồi làm vật lý trị liệu. Chưa đầy ngày rưỡi, ông kêu nhớ
hai con bò, lồm cồm ngồi dậy gom sữa đường, nước yến,
nho Mỹ, bom Thái mà nhân viên của con trai ông mang tới,
đem hết cho mấy bệnh nhân cùng phòng, rồi ôm bọc đồ,
ngoắc cô y tá lại: “ Làm ơn kêu giùm tui cái hong đa ôm
được hông cô?”. Cô gái khẽ nhăn mặt: “Không được đâu
bác ơi, anh ba Quan dặn dò tụi cháu kỹ lắm...”. “ Dặn giò
dặn cẳng gì, tui cha hay nó cha?”.
*
* *
Ông Sáu về tới nhà chưa kịp thay bộ đồ đã lội ra đồng.
Trời tháng mười rất mau tối. Chạng vạng, ráng dậm thêm
mấy cái lỗ cua, rồi ông leo lên gò ngồi chồm hổm. Ông cầm
điêu thuốc bằng ngón cái và ngón trỏ, rít lien tục. Tích tắc là
Tuyển tộp truyện ngắn tá c giả nữ Đồng Tháp h o a . 187
đổng