Page 189 - hoa đồng
P. 189
nghị rồi. Hai Lung có hơi ngán thiột nhưng phân vân một
hồi cũng chịu. Biết đâu thằng chất lượng cao này được giá,
bù qua bổ lại, chứ mích lòng họ rồi cuối mùa có ai cho mua
chịu vật tư. Với lại Năm Dành mới giới thiệu cho Hai Lung
làm trưởng ấp, nỡ nào làm người ta phiền.
Vậy là cánh đồng sau lưng xóm Trà Bông xanh dờn
đồng loạt một năm không bốn, chỉ lọt thỏm chính giữa là
ruộng của Hai Lung một mình với anh chất lượng cao. Cánh
đồng như một gia đình, quây quần bên nhau, mà có thằng
con “chơi trội ”, chưa ai phân biệt đốỉ xử tự dưng thấy cô
độc, lẻ loi. Thằng rể này, ngay cái tên cũng ké tên vợ, vậy
mà mới được chia chút đất, kiếm được mớ vốn ra mần ăn
riêng đã dám không nghe lời Ông già vợ rồi. Cả cái ấp Trà
Bông, nhà nào làm ruộng đồu nể mặt ông Sáu, chuyện gì
cũng mắc tham khảo ý kiến của ổng. Xã hổ đóng góp gì,
hợp tác làm chi, chỉ cần ông gật trước thì người ta làm theo
rụp rụp. Vậy mà thằng rể nó dám cãi gióng với ông. Bữa đó,
ông giận chửi nó là đồ mất dạy, nó thấy mất mặt trưởng ấp
quá, hầm hầm kéo áo ra khỏi quần, bỏ đi còn kịp quăng lại
cho con vợ một câu: “Dìa! Ớ đây nhiều chuyện tao đánh
chết mẹ!”. Chị Lung vừa phủi phủi hai ông quần chó táp
không tới xuống vừa cong môi lên: “Ê, ê, chết mẹ ông á,
hổng chửi mẹ tui à nghe!”. Nói vậy, chị liếc liếc nhìn cha
rồi cũng ôm cái bụng bầu bải hoải đi theo chồng.
Trở lại cái vụ giông má. Ba sết lại bảo: “Ê Hai Lung, tụi
tui mần mấy năm nay toàn năm không bốn có sao đâu? Chất
lượng cao con mẹ gì, năm ngoái cũng kêu um sùm, tui qua
bên cánh đồng kế mình hỏi, thấy giá bán có chênh lệch gì
đâu! Kệ ai mần gì mần, tui thấy cái nào dỗ là mần hà”. Biết
192 hoa , Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
đổng