Page 193 - hoa đồng
P. 193
chưa hết, không ở nhà ra đây làm gì? Ông mần cho hàng
xóm láng giềng cười vô mũi tui hả? Đ.má! Đ.mẹ!... Ông
mần cho người ta nói tui bất hiếu với ông già vợ sao?”.
Ông Sáu chông leng, liộng đánh phẹp nắm bùn lên bờ.
Bữa nay mà không có khách, chắc ông già cho thằng rể ăn
dao phay.
Khách của ông Sáu đang xăn quần, đứng trên mé bờ gần
đó, dõi mắt nhìn đăm chiêu khắp cánh đồng. Người này tầm
thước, tóc thì bạc gần hết nhưng coi mặt chưa già bao nhiêu.
*
* *
Nghe chú mầy thành danh ở Sài Gòn lâu rồi, giờ mới dìa
thăm tao hén! Nói vậy thôi, chú em làm việc lớn, tao hiểu.
Lần này về, em chuẩn bị cho anh món quà đặc biệt đó. Quà
cáp làm khỉ gì, tao già ăn uống bao nhiêu. Không phải đồ ăn
đâu anh, đúng sáu giờ chiều nay, sẽ có người mang tới. Cán
bộ tặng quà cũng lạ hơn người ta hén mậy.
Xóm Trà Bông vẫn như xưa hả anh Sáu? Như xưa đâu
mà như xưa, chú em, hồi xưa làm gì có nhà cửa đóng then
gài. Bây giờ mà hô trộm, gõ beng beng thì chỉ mình tao chạy
ra. Người ta cũng chạy, mà chạy vô nhà đóng cửa lại sợ
trộm lẩn vô nhà mình! ít ra cũng còn anh mà. Mấy cái vụ
cộng đồng đó em nghĩ mình bàn thằng Lung đưa vô quy ước
ấp chắc được. Mầy nói quy ước gì, dựng chình ình ngay chỗ
dắt qua cái cầu tiêu cá trước cửa nhà con mẹ Ba Lùn đồ mủ
phải hông? Phải, em thấy rồi, nó dài ngoằng, đủ thứ chương
điều như sớ táo quân. Vô một cái đi! Khà.
196 hoa. Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
đống

