Page 207 - hoa đồng
P. 207
choảng! Xòng! Lốc bốc ... không rõ cái gì đi đời nữa. Bình
bông, hộp trang điểm, chai nước hoa, lọ mực... hình như cả
mấy cái dĩa tiện tay chị đút luôn lên giá từ hồi nào... Biết đâu
mà lần, không nhớ hết. Kệ, kiếm cái công tắc đèn trước đã...
Chị ráng lật sấp lại, ngửa ra, rồi lật sấp lại, hết cái giường
đôi rộng rinh! Một cánh tay rớt xuống nền, trúng cái gì ươn
ướt. ủa bộ nước lũ leo vô tới khu này rồi sao? Không, nó
nhơn nhớn, lợn bợn, tanh rình...
Lò mò được cái công tắc, chị mệt nhừ. Tỉnh hẳn, mới
nghe cái đầu bưng bưng, miệng đắng chành. Thèm cháo
nóng, khổng phải thứ cháo thập cẩm đủ thứ gia vị ở căng tin
sáng nào cũng cô"nuốt cho xong bữa, làm biêng đi xa mất thì
giờ. Chỉ cần thứ cháo nâu lỏng, thêm ít bột ngọt, sụt hột gà
vô, rắc tiêu cay đầm. Lần đầu tiên chị say, TưThắng đã nấu.
Anh lẳng lặng vo gạo, nhúm lửa, lội ra cái bò tránh lũ của
bầy gà, đem vào một quả trứng... Vừa bị dựng dậy, chị lại
quặt người nằm xuống, ứ ừ, khó chịu, đẩy ra. Cháo trong tô
sóng sánh, nhảy cả ra ngoài. Bị kéo ngồi lên lần nữa nhưng
lại quặt quẹo, và... bốp! Cái tát không đau lắm nhưng đủ để
tỉnh hồn. Ánh mắt nghiêm khắc và mệnh lệnh của anh xoáy
vào người chị. “Uống giỏi lắm mà! Nhìn vô kiếng coi, giống
ai?”
Muỗng đưa đến miệng, cặp môi đang mím chặt, run run
mở ra. Vừa ngậm miêng cháo, tiổng nấc dồn lên. Chị toan
nhả đại ra giường nhưng hai bàn tay của anh đã kịp hứng
lây. Ánh mắt không đổi kia làm chị sợ. “Em không ăn được
210 hoa s Tuyển tập truyện ngắn tác giả nử Đồng Tháp
đồng