Page 210 - hoa đồng
P. 210
chuyện nọ đẻ chuyện kia, chị phải xuống cơ sở, cậu là tài xế
của khối, đương nhiên tháp tùng khi cần thiết.
Ông Cụ lên đây được một ngày đã thành khách quen
phòng chị. Một bữa về, mở cửa, nghe tiếng chào sau lưng.
Quay lại, một ông lão râu dài móm mém cười, đưa cái hàm
không còn mấy hột răng.
- Cô là thủ trưởng của thằng Thịnh nhà tôi phải không?
- Dạ... không đúng lắm bác. Thịnh làm việc cho cả khối
chứ không chỉ cho đơn vị cháu. Bác đây là...à, cháu biết rồi.
Thịnh có nói là đón Bác lên.
Ông cụ không từ chối lời mời vào phòng uống trà, chị
thoáng ngạc nhiên và trở nôn lúng túng. Chị đâu mời lơ mà...
có lẽ lơ thật cho phải phép thông thường. Cứ ngỡ ông cụ
giông như nhiều người khác, có việc đột xuất phải gõ cửa,
ba điều bốn chuyện, rồi cáo từ. Lóng ngóng tìm hộp trà, đổ
vào lòng bàn tay, chị hy vọng nó không bị mốc. Ông cụ vui
vỏ hớp từng ngụm ngon lành, hề hà kể chuyện. Chuyện
thằng Thịnh, chuyện cái bịnh hay ho, chuyện mùa này nước
lớn mà con cá hiếm hoi, bông điên điển, bông súng mới
chơm chớm đã bị con nít lặt hết trơn hết trọi... Rồi ông hỏi:
- Nước len nhanh dữ, ngập đường ngập sá hết trơn mà
tao thấy bây đi suốt, chắc cực lắm hả con?
- “Dạ... không sao bác à ”. Giọng chị hồi hộp. Ông vừa
kêu chị bằng gì? “Con”. Tiếng con thiệt mà!
Tuyển tốp truyền ngổn tóc giả nữ Đồng Tháp h Oa N 2 1 3
đống