Page 76 - hoa đồng
P. 76
Anh im lặng. Chị lại khóc nức nở, tủi thân cùng cực.
Chẳng lõ tình ycu một thời đắm đuối, say mê; chẳng lõ gần
20 năm tình nghĩa vợ chồng sâu nặng phút chốc đổ sông đổ
biển như thế này hay sao? Các con chị, hai đứa đều đang học
lớp cuối cấp, sẽ nghĩ gì, sẽ ra sao nếu biết chuyện, nếu chị
không chịu đựng được mà đánh ghen, cho con yêu tinh đó
một lọ axit hoặc rạch mặt, chém vỡ sọ hay đâm chết nó rồi
phải ngồi tù. Hoặc tệ hơn, không chịu nổi mà tự tử để giải
thoát khỏi tâm trạng đau đớn này?
Còn li dị ư? Tại sao anh lại nói ra điều đó? Phải rồi, chắc
anh biết chị quí trọng biết bao cái gia đình này. Nó là tất cả
cuộc đời của chị. Nôn anh đã đe dọa chị như thế. Anh rất
hiểu chị. Có một điều chắc anh có nghĩ mà chưa tới. Chị rất
yêu anh, ngay cả bây giờ nữa, khi tất cả đang đổ nát tan
tành.
Vâng, làm sao chị có thể chịu được khi nghĩ đến cảnh
các con phải rơi vào thảm kịch có cha thì mất mẹ, hoặc cảnh
con chung con riêng, mẹ ghẻ con chồng. Bao tệ nạn xã hội
mà trỏ vị thành niên sớm mất mát ấy phải phải vướng vào.
Chính những bậc làm cha, làm mẹ Ích kỷ, thiếu trách nhiệm
đã xô đẩy con mình đốn bước đường cùng ấy !
Chao ôi, ngần ấy năm ta đã sông thật ôm đềm trong cái
hạnh phúc mà ta đã nghĩ mình đã nắm rất chặt trong tay.
Tuy khó khăn, vất vả biết bao nhiêu mà vợ chồng có nhau.
Tưởng anh cũng như chị, cùng hướng về một mục tiêu: nuồi
dạy con cái nôn người. Giờ là con sei không phía trước?
Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp hoo . 7 9
đồ ng