Page 80 - hoa đồng
P. 80
THU PHƯƠNG
Giận
Hơn tám giờ tôi, đem thôn quê yên tĩnh, truyền hình nhà
ai văng vẳng phim Hàn. Con đường đất nhỏ nằm lặng lẽ
dưới tán cây chập chờn, run rẩy dưới ánh trăng. Tiếng phụ
nữ la thất thanh làm cả xóm giật mình. Ai vậy cà, mấy bà
già tò mò.
The thé. Nghẹn ngào. Hoảng hốt. Từng chuỗi âm thanh
giục hàng xóm ào cả ra đường. Nghe đâu trước cửa quán cà
phe nhỏ của cô gái già hết thời bay bướm. Chắc là ghen
tuông nữa rồi, có tiếng phán đoán.
Con chó nhà bà Năm xồ ra sủa, giọng người đàn bà lại
bùng lên. Chị Sáu nhận ra trước tiên:
- Trời, con Hà vợ thằng Hai, sao mà la dữ vậy?
Chị Hà dường như không còn để ý đến ai, thoáng cái,
chị đã lăn uỵch xuống đất, giãy đành đạch. Anh chồng đang
rượt đuổi đánh phía sau hơi khựng lại, bất ngờ vài giây.
Chắc mắc cỡ vì có quá đông người nhìn. Anh lầm bầm quay
lưng như chạy trốn những ánh mắt hiếu kỳ xung quanh.
Ánh trăng mười sáu sáng ngời ngợi xuyên qua cành cây,
ngọn cỏ, chiếu xuống hình hài người đàn bà ốm nhách, mắt
chị dại đi, nhòe nhoẹt nước, mặt nhợt nhạt. Trăng chiếu vào
song cửa của quán cà phê vườn. Chủ quán thò đầu ra ngó
ngó mấy cái rồi khép cửa nghỉ bán, vẻ vô can. Nhưng chị ta
biết, lại ghen, mấy cha nội ở xóm uống nước hay buông lời
sàm sỡ, chị ta cũng đẩy đưa qua lại, mặc kộ họ, chuyện
Tuyển tộp truyên ngắn tá c giả nữ Đồng Tháp h o a . 8 3
đong