Page 92 - hoa đồng
P. 92
Mỗi người chcm vô một câu, càng nghe càng mơ hồ, rồi
ai nấy cảm thấy hổng chừng cũng như vậy thật, cửu Long là
một dòng sông huyền thoại, đi qua biết bao vùng miền.
Chắc hẳn là có nhiều bí mật, huyền hoặc ở dưới đáy sông và
ven bờ. Cả một xóm xôn xao, thao thức với giấc mơ đổi đời.
Vậy là thay vì rầu rĩ vì đất lở tới nơi, mất mát của cải, mọi
người lại vui, theo dõi sát diễn biến của sạt lở, thậm chí còn
quy ước với nhau là nếu mấy hũ vàng bạc châu báu xuất
hiện dưới bến nhà ai thì nhà đó có quyền sở hữu, không ai
được tranh giành. Trong nhà bà Tư, thằng Mần là háo hức
nhất. Tiếng nó reo nhỏ:
- Được rồi, thấy một cái hũ rồi má ơi!.
Bến sông nham nhở vết đào bới. Bà Tư bước nhanh
xuống. Tim đập loạn xạ khi nghe con thông báo.
- Sao rồi? Đem ra coi con.
- Từ từ má. Đây nò. Một cái hũ nguyên trân luôn. Mình
đi rửa, đừng cho ai thấy nghe.
Bà Tư cầm cái hũ cùng con ra mé nước rửa. Xem xét kỹ
bên ngoài rồi moi đất trong lòng hũ ra. Bà trông cho gặp
một cái nút hay nắp đậy hũ gì đó. Có nắp thì bên dưới mới
có đồ quý chớ. Vậy mà vẫn không. Toàn đất là đất, trên là
đất nạc, dưới đất sình và cát. Moi hết đất thì cái hũ trông
không. Thằng Man bước lên khỏi mé nước, đổ quạu đá cái
leng rồi ngồi phịch xuống thở dốc. Bà Tư kêu:
- Đá coi chừng đứt giò chết tổ à. Thôi len con, chắc hổng
có gì đâu. Thằng Mẩn rên rỉ:
Tuyển tộp truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp h 0 a 9 5
đồng