Page 88 - hoa đồng
P. 88
gặp mặt nhau thì lầm lỳ ngó lơ. Đôi khi còn buông tiếng
một: Điên ! Nhưng chị Hà biết, trong lòng anh không dỗ gì
quen được, năm ngoái, hai vợ chồng cùng vít đất đắp gốc
xoài, anh học ghép cành để về ghép mấy gốc xoài lai. Anh
cười cười “Vài năm vườn này lớn là bé Hạnh vô lớp một,
ráng làm cho con nhỏ học, rồi sanh thêm đứa nữa ”. Nay anh
lầm lì, chị cũng làm thinh.
Đêm. Gió mang hơi nước lành lạnh từ sông Cái thổi vào.
Một chùm mây đen đặc lướt qua vừng trăng mờ ảo làm cảnh
vật hiu quạnh thêm. Cái mùng của mẹ con chị Hà bay phần
phật bởi những cơn gió nghịch ngỢm lòn qua căn lều trông
trải. Ngoài kia, anh đi tới đi lui, ngó ngó, nghiêng nghiêng,
định nói gì rồi lại thôi, mấy lượt mới buông một câu gọn lỏn
như chỉ nói mình nghe:
- Bữa nay mưa đó nghe ! - Không nghe phản ứng gì, anh
tần ngần quay về.
Mưa thật! Mới đầu lắc rắc, sau thì ào ào. Cái chòi che
vội bằng mấy tấm bạt cũ chắc không chịu thấu. Chị tốc con
dậy, mẹ con cuốn mùng, ôm chiếu gối chạy te. Anh để cửa
mở như chờ sẵn. Đứa nhỏ kêu:
- Ba ơi !
Anh đì ra, dắt con vô nhà, nói mát:
- Sao hai mẹ con hổng ở ngoải luôn đi.
Chị hứ một cái rõ to rồi thong thả vô nhà. Anh đóng cửa,
gài lại cẩn thận, nối bước theo sau.
Hôm sau chủ nhật, chị được nghỉ làm, gom quần áo giặt
ở bến sông, cả đống đồ làm vườn của anh. Chị cười lồn lẻn,
xởi lởi hỏi chị Sáu:
Tuyển tập truyện ngắn tác giỏ nữ Đồng Tháp h o a . 91
đồng