Page 91 - hoa đồng
P. 91
THU PHƯƠNG
Miền đất lở
Bờ sông nham nhở, chỗ nhô ra, chỗ hụt vào, chỗ doi, chỗ
vịnh. Gió thổi róng riết, thổi đến cay sè mắt.
- Mùa này gió chi mà gió dữ.
Bà Tư than với thằng con đang lúi húi đào đào xới xới
vách ở vcn sông. Chỗ này đcm qua mới lở, một bựng đất lớn
hơn chiếc độm bàng rơi xuống sông, nửa đêm nghe cái ùm
làm bà giật thót. Trời vừa hửng sáng, thằng Mần chạy
nhanh ra sông, nhảy đùng xuống dưới mé nước dòm vô chỗ
đất vừa lở.
- Thôi đúng rồi, chuyến này chắc cú phát tài rồi.
Mẫn hồi hộp vô chừng, mặt tái mét, ba chân bôn cẳng
chạy một mạch vô kêu bà Tư xách cái leng xuống đào. Chỗ
đất lở lộ ra hình dáng mấy cái hũ nhỏ, giông như cái ghè
bằng sành. Hổm trước, xóm này phát hiện mấy cái ghè nhỏ,
mỗi người một câu đồn đoán là ngày xưa có một thuyền
buôn đi ngang chở theo rất nhiều hàng hóa, của cải, có khi
vàng hay bạc, tiền đồng người ta bỏ vô mấy cái ghò đó.
Chẳng may sóng to gió lớn, thuyền bị chìm, lu hũ, ghò gì
cũng bị sóng đánh dạt vô bờ, dần dần bãi bồi chôn lấp dưới
lòng đất. Nay mấy “ông nội” xáng múc cát làm đất lở quá
trời nó mới chịu trồi lên.
- Không chừng cặp bờ sông này có kho báu dạt vô đây,
nghe nói hễ là báu vật thì ai hên, có duyên mới tìm thấy.
94 h 0 a A Tuyển tập truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp
đổng