Page 178 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 178
Khi Tổ Quốc gọi 177
Về đến Trường thì giải thể Trung đội, tất cả chúng tôi đều
được đưa về nắm các tiểu đội như kế hoạch đã định, chuẩn bị
cho ngày khai mạc toàn trường.
Có lẽ đúng như trước đây từng nghe nói là nhằm đào tạo
lớp cán bộ chuẩn bị tổng phản công sau những thắng lợi dồn
dập trên miền Bắc nên Bộ Tư lệnh Nam bộ đã thành lập một
trường huấn luyện quân sự có thể nói là quy mô bề thế nhất
miền Nam thời kháng chiến chống Pháp, với lượng học sinh
vượt trên con số bốn trăm. Nếu cộng cả số cán bộ khung, cán
bộ và nhân viên chuyên môn thì quân số có thể lên đến năm,
sáu trăm. Chưa nói đến chuyện huấn luyện học hành, chỉ riêng
việc chăm lo ăn uống sinh hoạt cho hàng mấy trăm con người
trong điều kiện gian khổ thiếu thốn mọi bề ở chiến khu cũng
đòi hỏi một khả năng tổ chức tài giỏi của cả bên trên, bên dưới.
Biên chế của Trường gồm ba đại đội học sinh và một hiệu
bộ, lấy tên nghi trang là Tiểu đoàn 414, giống như phiên hiệu
các tiểu đoàn thời bấy giờ của Khu 9 là 402, 406, 410. Với bộ
khung cán bộ trung đội, đại đội, tiểu đoàn toàn nói tiếng Bắc,
có lẽ được đưa từ Trung ương vào, và hiệu trưởng là ông Trương
Văn Giàu, Tư lệnh Khu 9, đủ thấy người ta đặt tầm quan trọng
và chuẩn bị chu đáo cho Trường này đến mức nào. Trường cũng
có vinh dự được mang tên “Lục quân Trần Quốc Tuấn, phân
hiệu Nam bộ”, đàn em của Trường Võ bị Trần Quốc Tuấn vốn
có truyền thống vẻ vang từ sau ngày Cách mạng Tháng Tám
thành công. Cũng buồn cười là do chúng tôi thường mặc loại
quần có gài nút dưới cổ chân nên người ta gọi trại đi là Trường
Lục quân “quần ống túm”. Mà người ta còn nhận ra chúng tôi
qua cách trang bị độc đáo, ngoài vũ khí trên vai thì lúc nào trên
ba lô cũng cột theo một cái ghế ngồi kiểu như ghế của các bà