Page 179 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 179
178 Khi Tổ quốc gọi
bán cá ngoài chợ và một tấm bảng nhỏ dùng kê viết trên đầu
gối, còn thắt lưng thì đeo một cái mủng dừa cạo láng bóng dùng
làm chén ăn cơm, uống nước.
Học viên toàn là những thanh niên có trình độ văn hóa, có
sức khỏe, được xét tuyển trong tất cả các tỉnh của Nam bộ từ
miền Đông đến miền Tây, từ Tây Ninh, Biên Hòa cho đến Bạc
Liêu, Rạch Giá. Thành phần cũng rất đa dạng, có người từng là
cán bộ cấp trung, đại đội của địa phương như các anh Lâm Sơn
Hải, anh Vĩnh, anh Giảng, anh Nhượng; có anh Vũ Anh Khanh
là văn sĩ với tác phẩm Nửa bồ xương khô nổi tiếng một thời ở
Sài Gòn; có các nhạc sĩ sáng tác là Ngô Huỳnh, Hoài Mai; có
nhạc sĩ đàn violon Tri Trọng; có nhà thơ Lê Nguyên, có họa sĩ
Chi Lăng; có người đứng đầu của phong trào học sinh Sài Gòn
là Minh Mẫn, và rất nhiều học sinh trung học kháng chiến của
các Trường Huỳnh Phan Hộ, Nguyễn Văn Tố, Thái Văn Lung.
Đúng là nơi tụ hội anh hào tứ phương, và mọi người đều rất
hãnh hiện với danh hiệu học sinh Lục quân Trần Quốc Tuấn.
Thời gian toàn khóa dự kiến khoảng một năm nhằm cho ra
trường những cán bộ quân sự chánh quy, từ quan điểm chính
trị, kiến thức quân sự, tác phong chỉ huy v.v... từ lý thuyết đến
thực hành, cho nên nội dung huấn luyện cũng rất toàn diện và
chi tiết, buộc tất cả từ người dạy đến người học đều phải hết sức
cố gắng để đạt được kết quả cao nhất.
Tiếng Nhà trường là oai như vậy nhưng trang bị súng ống
lại quá ư nghèo nàn, mà thật ra cũng không cần đến súng tốt bởi
đâu có bắn giết ai, để dành cho chiến trường cần thiết hơn. Vì
thế, trang bị chỉ là vài ba cây trung liên kiểu 24-26, FM đầu bạc,
kỳ dư là súng trường “liên hiệp quốc”, tức là đầy đủ các cường
quốc Anh, Pháp, Mỹ, Nhật, Đức, Tàu, mà chất lượng thì không