Page 389 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 389
388 Khi Tổ quốc gọi
Anh đứng giữa Tháp Mười, Qua Ấp Bắc... Em cũng đã đúc kết
được những phẩm chất cao đẹp của người chiến sĩ giải phóng
quân trong đó có một điểm sáng chói là ý chí tiến công tuyệt vời
mà em đã ghi lại trong nhật ký: “Chủ lực: Liên tục tấn công với
tinh thần cách mạng, đạp lên sắt thép, đạp lên đầu thù, đạp lên đầu
địch tấn công, hy sinh còn tấn công, hy sinh với tư thế tấn công.” (1)
Và phải chăng cũng từ cảm nhận đó mà sau này, khi bắt gặp
hình ảnh Người Chiến sĩ Đặc công Nguyễn Văn Mao đã anh
dũng hy sinh trong trận đánh vào sân bay Tân Sơn Nhất vẫn
với tư thế đang đứng bắn, em đã cảm xúc viết nên bài thơ bất
tử Dáng đứng Việt Nam, ca ngợi lòng dũng cảm tuyệt vời của
người chiến sĩ Giải phóng quân:
Bởi anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công.
Những tháng ngày về thâm nhập thực tế chiến trường tại
quê hương Bến Tre, em đã ngày đêm lặn lội đi khắp các xóm
ấp để tìm hiều từng người thật, việc thật, cần mẫn ghi chép vào
Nhật ký hầu như không sót một điều gì mà em bắt gặp hoặc
nghe thấy để chuẩn bị tư liệu cho các sáng tác của mình. Có thể
kể một số bài:
- “Gửi anh Tư” (tức Anh hùng Liệt sĩ Nguyễn Văn Tư),
gởi lòng thương nhớ và ca ngợi chiến công của người anh hùng
chân đất.
- “Cô gái đưa đò” ca ngợi gương dũng cảm và mưu trí của cô
giao liên trên sông An Hóa, bất chấp hiểm nguy và mưu trí thay
nhiều màu áo để kẻ địch không nhận biết được bóng dáng con
người cô.
(1) Nhật ký Lê Anh Xuân - ngày 14/9/1967.