Page 446 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 446
Ra đi để có ngày trở về 445
Tôi bảo với họ rằng, lời nói của Lâm Bưu là nói với chiến sĩ
Trung Quốc, viết bằng chữ Trung Quốc, tôi không thể dịch ra
chữ Việt Nam rồi kẻ lên tường, bởi làm như thế thì nó sẽ trở
thành lời dạy cho người Việt Nam chúng tôi. Nếu cần làm thì
chúng tôi phải ghi là: “Học tập lời dạy của Hồ Chủ tịch, làm
theo lời dạy của Hồ Chủ tịch”. Thấy không thể ép chúng tôi nên
họ cũng không nhắc lại nữa.
Nhân ngày Lễ Quốc khánh 2-9, họ cũng đứng ra tổ chức kỷ
niệm. Nhưng trong buổi họp hết người này đến người kia lên
diễn đàn, nhưng họ toàn tán dương về việc học tập tư tưởng
Mao Trạch Đông mà không hề nói một tí nào về ý nghĩa của
Ngày Quốc khánh Việt Nam chúng ta. Sau đó họ mời tôi lên
phát biểu. Tôi dư hiểu họ rất muốn tôi cũng làm như họ, cũng
phát biểu những lời ca ngợi về tư tưởng Mao Trạch Đông và
việc học tập tư tưởng Mao Trạch Đông. Nhưng trong thâm tâm,
tôi rất bất bình về việc họ lấy cuộc họp mặt kỷ niệm Ngày Quốc
khánh của ta để tuyên truyền về những việc họ đang làm một
cách không mấy tế nhị như vậy. Tôi cũng lên trước micro phát
biểu một cách thật khiêm nhường: “Thưa các đồng chí, khi còn
ở trong nước, chúng tôi cũng từng nghe biết về tư tưởng Mao
Trạch Đông, cũng thấy có xuất bản những tác phẩm về tư tưởng
Mao Trạch Đông như Mâu thuẫn luận, Thực tiễn luận. Hôm
nay đến Trung Quốc chúng tôi lại thấy các đồng chí học tập tư
tưởng Mao Trạch Đông một cách nhiệt tình và nghiêm túc, thật
đáng nể. Học tập tinh thần của các đồng chí, chúng tôi xin hứa
rằng sau khi về Việt Nam sẽ học tập và làm theo tư tưởng Chủ
tịch Hồ Chí Minh của chúng tôi một cách nhiệt tình và nghiêm
túc cũng như các đồng chí vậy”. Sau khi tôi chấm dứt lời phát
biểu thì thấy họ lộ vẻ thất vọng ra mặt, và cũng chắc là rất ấm
ức, nhưng biết làm thế nào được, bởi tính tôi đâu chịu được
những cách làm mang tính chất áp đặt như vậy.