Page 450 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 450
Ra đi để có ngày trở về 449
Sau khi trở về Việt Nam, những kiến thức mới tiếp thu đã
được anh em áp dụng ngay trong công tác sửa chữa radar ở
Nhà máy V-119, hiệu quả được nâng lên rõ rệt. Nhưng có một
lần xuống nhà máy, nghe các nhân viên kiểm nghiệm phàn nàn
là nhà máy đã cho xuất xưởng một chiếc radar chưa đạt chỉ số
“72 đê-xi-ben” trong “độ nhạy máy thu”, một chỉ tiêu chất lượng
hàng đầu, điều mà các anh em công nhân đã được hướng dẫn
kỹ lưỡng khi thực tập ở Trung Quốc nhưng cố tình du di vì ngại
khó. Tôi bèn kiến nghị với giám đốc nhà máy là không được bàn
giao máy cho đơn vị chiến đấu, nhưng đồng chí lại không nghe.
Tôi bèn trở về báo cáo sự việc với các đồng chí lãnh đạo thì Cục
trưởng và Chính ủy bảo tôi viết giấy cam đoan, tôi không ngần
ngại làm theo yêu cầu. Lúc đó đã mười giờ đêm mà lãnh đạo
Cục vẫn điện xuống Cầu Diễn thuộc vùng ngoại ô Hà Nội gọi
giám đốc, phó giám đốc kỹ thuật và trưởng phòng kiểm nghiệm
lên giải trình sự việc. Với lý lẽ của tôi các đồng chí không thể
cãi, và cho dù rất ấm ức nhưng cũng phải lập tức cho xe xuống
đơn vị bộ đội kéo máy trở về tiếp tục sửa chữa. Kết quả là sau
mấy ngày rà soát “cân chỉnh” thì đạt được các tham số kỹ thuật,
có thể cho xuất xưởng. Và cũng từ việc này mà tôi được gán
cho một cái tên mới là “ông 72 đê-xi-ben”. Cũng phải nói rõ là
trong chiến tranh thì vì an ninh vùng lãnh thổ, vì xương máu
của chiến sĩ nên chất lượng sản phẩm của ngành quân giới luôn
là yêu cầu tuyệt đối. Tôi còn nhớ một trường hợp khác khi Nhà
máy Z-115 đưa vào miền Nam một đợt đạn cối 60mm không
đạt chất lượng, sau khi phát hiện, các đồng chí lãnh đạo Cục
Quân giới đã yêu cầu Nhà máy cho xe truy mấy trăm cây số
theo đường dây 559 thu hồi cho bằng được.