Page 460 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 460
Ra đi để có ngày trở về 459
Sau những chuyến đi kiểm tra khí tài ở binh chủng Phòng
không - Không quân, tôi bị ám ảnh mãi về việc nhiều radar
pháo bị tên lửa Shrike bắn trúng, nhiều chiến sĩ bị hy sinh,
dẫn đến tình trạng không ít anh em sụt giảm tinh thần chiến
đấu. Phải chi có cách gì đánh được nó mà mình không bị tổn
thương thì hay biết mấy, và chuyện này cứ đeo đẳng mãi trong
ý nghĩ của tôi. Bỗng tôi sực nhớ trên mỗi chiếc radar pháo
đều có một chiếc “máy hỏi” mà kết cấu của nó cũng hoàn toàn
giống như một chiếc radar, ăng ten của nó cũng gắn đồng trục
với ăng ten của radar pháo, tuy công suất phát của nó nhỏ,
nhưng được cái là nó thuộc hệ sóng đề-xi-mét, nếu ta biết cải
biến một vài bộ phận và sử dụng nó đi kèm với radar cảnh
giới và radar pháo theo các bước đã được lập trình thì hoàn
toàn có khả năng tránh được tên lửa Shrike của Mỹ. Ta có thể
“giấu” cánh sóng của radar pháo, miếng mồi ngon của tên lửa
Shrike trong suốt quá trình giám sát mục tiêu, chỉ cho nó “xuất
đầu lộ diện” trong khoảnh khắc xạ kích, kẻ địch không đủ thời
gian tiến hành các bước phóng tên lửa. Đem phương án này
trình bày với Cục trưởng Phạm Như Vưu và Chính ủy Trần
Đăng Thạch thì được chấp thuận ngay vì tính khả thi của nó,
và được phép tổ chức một bộ phận triển khai gồm tôi và hai kỹ
sư khác. Tôi được phân công làm chủ nhiệm đề án, một đề án
mà theo tôi nhớ là được xếp vào hạng tối mật. Trong quá trình
triển khai, được Bộ Quốc phòng cho máy bay bay thử để kiểm
tra tính năng kỹ thuật, kết quả xác định là đã nghiên cứu đúng
hướng, khi đồng chí Trần Đại Nghĩa đến khảo sát thì cũng có
đánh giá đây là phương án khả thi. Nhưng khi còn đang trong
quá trình xúc tiến chương trình thì tôi lại được điều về làm
quản đốc phân xưởng sửa chữa radar của Nhà máy V-119, Cục