Page 463 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 463
462 Khi Tổ quốc gọi
xuất có nhiều ngành chuyên môn như: kỹ thuật sửa chữa radar,
gia công cơ khí, mạ kim loại, nghề mộc... với quân số trên 120
người gồm sĩ quan, cán bộ và công nhân viên quốc phòng trong
đó cũng có không ít anh chàng đã tự xem mình là “anh cả đỏ”
trong ngành, không ngại “coi giò coi cẳng” và sẵn sàng “thử
cựa” đối với người chỉ huy mới đến phụ trách. Còn với tôi, phải
chăng đây là một sự tình cờ ngẫu nhiên để xem anh sẽ thi thố
tài năng như thế nào khi anh trở thành người lãnh đạo trực
tiếp của một đơn vị mà có lúc anh đã từng có ý kiến này ý kiến
nọ với người ta? Nhưng cũng rất lạ là tôi chẳng thấy khó khăn
ngần ngại gì cả, cứ thế mà xông vào làm.
Do đã có thời gian theo dõi tình hình của Nhà máy, nên khi
về nhận công tác tôi không phải bỏ nhiều công sức để tìm hiểu và
nắm bắt tình hình cụ thể, mà vẫn có thể “bắt mạch” khá nhanh
những khâu cần tăng cường hoặc củng cố. Đó là hệ thống nhà
xưởng chưa phù hợp với yêu cầu sửa chữa điện tử, trang thiết bị
chung cho phân xưởng cũng như cho từng cá nhân công nhân còn
thiếu, tác phong công nghiệp và ý thức giữ gìn vệ sinh công nghiệp
chưa thật tốt, công tác kế hoạch và chuẩn bị sản xuất còn luộm
thuộm, chưa thực hiện tốt việc phối hợp với các phân xưởng bạn
nên thường ảnh hưởng đến tiến độ cho ra máy và đặc biệt là công
tác động viên khuyến khích cũng như việc xây dựng ý thức tổ chức
kỷ luật chung đối với anh em cũng chưa được đặt lên đúng tầm.
Điều rất thuận lợi cho tôi là được đồng chí Giám đốc
Nguyễn Văn Vi, là Anh hùng Lao động trong ngành quân giới,
đã thấy hướng chấn chỉnh củng cố do tôi đề ra là “đúng người
đúng bệnh” nên đã nhiệt tình ủng hộ về mặt tinh thần và cung
cấp tối đa về vật chất, với duy nhất một yêu cầu là không được
trễ nải trong kế hoạch sửa chữa máy cho các đơn vị chiến đấu.