Page 474 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 474
Ra đi để có ngày trở về 473
39.
Bom đạn giữa bầu trời Thủ đô
Một buổi chiều tôi định về Hà Nội thăm nhà, nhưng không
biết vì lẽ gì mà cứ chần chừ hồi lâu. Cuối cùng cũng quyết lên
xe đạp về nhà nhưng vừa đi được một đoạn thì nghe có tiếng
còi báo động, kế đến là một loạt bom nổ ở làng Thìa cách trước
mặt không xa, cũng trên đường về Hà Nội, làm chết một số dân
thường. Tôi chợt thấy mình cũng chưa đến đỗi tới số, nếu không
nấn ná trước khi đi thì không biết chừng đã dính bom. Và sau
này khi đạp xe qua lại làng Thìa, nhìn mấy ngôi mộ của những
đồng bào bị bom hôm ấy chôn bên cạnh đường thì cũng có chút
rờn rợn, nhưng lại nghĩ chết cũng đâu có dễ!
Nhìn lại thì từ năm 1964 đến 1972, biết bao nhiêu lần máy
bay Mỹ vào ném bom đánh phá Hà Nội, với tất cả các loại tối
tân mà quân đội Mỹ từng có trong tay, từ F-105, F-4, F-4H,
F-111 cánh cụp cánh xòe, và cuối cùng phải dùng đến con át
chủ bài là B-52, thì Mỹ đã đạt được thắng lợi gì, kết quả đến
đâu? Nếu từ bên ngoài nhìn vào thì người ta có thể nghĩ chắc là
Hà Nội đã tan tành xí quách hết!
Trong ngần ấy năm, trừ một năm đi thực tập ở Trung Quốc,
kỳ dư tôi đều sống và làm việc ở Hà Nội, nên tôi nhớ rõ hết.
Điểm lại thì nặng nhất là phố Khâm Thiên, bệnh viện Bạch Mai,
cầu Long Biên, Đài Phát thanh Mễ Trì, nhưng đó lại những nơi
mà đa số mọi người đã đi sơ tán. Các cơ sở công nghiệp lớn
như Nhà máy Cơ khí Trung quy mô, Cơ khí Trần Hưng Đạo,
Dệt 8-3, khu Cao - Xà - Lá , Nhà máy Xe đạp Thống Nhất, Nhà
(1)
máy bia Hà Nội vẫn trơ trơ. Còn các cơ quan đầu não thì sao?
(1) Bao gồm nhà máy cao su, xà phòng và thuốc lá.