Page 144 - nam bo xua va nay
P. 144

Trung,  Bắc  vào  Nam.  Nam  kỳ  được chinh  phục  không phải  bằtiỊỉ
                       thanh gươm vó ngựa mỗi ngày đi  hàng chục dặm mà bằng lưỡi cày
                       đôi trâu đi từng bước một.
                            Gốc gác người nông dân lục tỉnh chủ yếu có ba nguồn:

                            Thứ nhất  là những  người  dân Trung,  Bắc  bần cùng,  lưu tán
                       hay muốn tránh cuộc phân tranh đẫm máu kéo dài giữa chúa Trịnli
                       và chúa Nguyễn, từ đầu thế kỷ XVII đã lần lượt theo gió mùa vào
                      vùng Đồng Nai - Cửu Long để kiếm sống và an thân. Họ là những
                      toán  tiên  phong  vũ  trang  bằng  óc  phiêu  lưu  mạo  hiểm,  bằng cán
                      búa, lưỡi cày, tấm lưới.

                            Thứ nhì là những người (số ít) có tiền của, có quyền thế chiếu
                      mộ dân  nghèo (số đông) ở miền Trung đi vào Nam khẩn đất theo
                      chính sách dinh điền của nhà Nguyễn.
                            Thứ ba,  là những lính tráng cùng với  nhiều tội  đồ được triều
                      đình sai phái, bắt buộc vào Nam lập đồn điền, vừa bảo vệ biên cương,
                      giữ trị an vừa mở ruộng lập vườn xung quanh cứ điểm quân sự.
                            Những ai mộ dân khẩn đất thì trở thành địa chủ lớn, còn phần
                      nhiều dân được  mộ đi  thì  trở thành tá điền, người  làm thuê,  ở đợ.
                      Quan hệ chủ tớ là quan hệ bóc lột. Tuy vậy, ở một miền có rất nhiều
                      đất canh tác mà cư dân lại rất thưa thớt, thì thường nhất là chủ ruộng
                      cần dân cày hơn là dân cày cần chủ ruộng. Cho nên địa chủ đâu dề
                      tha hồ lấy tô quá cao, đâu dễ thẳng tay hà khắc với người làm thuê
                      ở đợ. Công điền lục tỉnh ít hơn nhiều so với công điền Trung, Bắc,
                      nhưng ở lục tỉnh mỗi ai có sức lao động và quyết chí tự lập đều có
                      thể bằng tay  mình khai  phá mấy dây ruộng,  lên một miếng vườn,
                      đào đìa, giăng câu, thả đó ở bất cứ một bưng biền bờ rạch ngọn sông
                      nào để khỏi vào luồn ra cuối. Câu nói: “Nhất canh trì, nhì canh viên.



                      160




                                                                                     *
   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149