Page 262 - nam bo xua va nay
P. 262
Xác xơ một nóc nhà tranh;
Trên chiếu tan tành,
Một trẻ thơ nằm im, xanh mét...
Ngoài, trời mưa xào xạc;
Gió tạt
Vào vách thưa
Mấy hạt mưa,
Mảnh mùng tơi tan tác...
Lạnh lùng đứa bé
Cựa mình, cất tiếng ho ran,
Người mẹ vội vàng
Vuốt ve rằng: “Nín đi con nhé!
Cha con gần về tới,
Con ôi,
Nín đi nào! ”
Dạ như bào,
Miệng cười, hàng lệ xối.
Cánh cửa tre từ từ mở...
Một luồng gió lạnh chen vô,
Đèn vụt tắt; tối mò...
Ai đổ?,
Ai? Mình về đây!
Chút nữa đã bị còng:
Mói chun vào, họ la, ăn trộm!