Page 267 - nam bo xua va nay
P. 267
2 - Bài “Châu Nham lạc lộ” của Nguyễn Cư Trinh
Son hàm hải sắc bích vô hà,
Thùy tống sương nhi đáo tác hoa.
Hành bạng lãng đầu ngư thất kế,
Lập đương tùng phát hạc vong gia.
Tịch triều hung thế tự nguy nghiệp,
Phù hạc đoãn trường không chúc nha.
Vị tưởng ô y đường thượng khách,
Hoàn tưcmg lục lục tiếu thiên nha.
(1753...)
Cụ Phạm Ngọc Khuê đã dịch bài thơ này:
Xanh ngòi không vết bể non pha
Ai đấy “đàn sương” đến điểm hoa
Trên sóng đua boỉ, chài hết mẹo,
Đầu thông chen đứng, vạc không nhà.
Nước triều lên xuống buông đầy rẫy,
Le hạc vắng dài luống thiết tha.
Lại nhớ nhà ai đàn én trọ,
Góc trời chen chúc những cười xòa.
(Non Châu cò vút)
Cụ Nguyễn Cư Trinh là bạn văn chương của họ Mạc. Bài thơ
này làm nổi bật cảnh “non cao biển rộng hòa lẫn vào nhau”, không
có ngăn mé: “Sơn hàm hải sắc bích vô hà”, nơi có “sóng biển” và
“nước triều lên xuống”.
Rõ ràng Châu Nham nằm sát trên bờ biển chớ không phải ở
chỗ đồng bằng.
3 - Sách Gia Định thành thông chí (1819-1820) của Trịnh
291