Page 69 - nam bo xua va nay
P. 69

Huyền thoại về



         danh xưng Cao Lãnh




                                                      •   LÊ  PHƯƠNG





     N      guyên  từ năm Đinh  Sửu  đời  Gia Long  (1817)  ông  bà Đỗ
            Cống Tường tự là Lanh từ miền Trung vào lập nghiệp. Vốn
            dòng nho nhã thông thuộc kinh sách cổ kim, tánh tình cương
    trực, ông được các chức sắc ở địa phương cử làm “Câu  Đương”(1);
    nhân dân tỏ ra tôn kính ông, tránh tên húy, chỉ gọi tên Câu Lãnh.

          Ông bà ở tại xã Mỹ Trà, lập một vườn quít, nhiều người  bán
     mua được ông bà tiếp đãi niềm nở lần lần hóa thành cái chợ nhỏ.
    Chợ này nhóm được 3 năm rất sung túc, rút lần các  tiệm bên chợ
     Hòa Khánh vì  việc  mua bán thuận  cho  người  qua lại.  Người  nào
    cũng nhắc tên ông bà suốt ngày, quen miệng thành một địa danh.
          Năm Canh Thìn (1820) tại xa Mỹ Trà đồng bào bị bệnh dịch tả
     chết rất nhiều, ngày nào cũng có hàng 5, 7 người có khi  10 người, có
     nhiều gia đình chết gần hết.  Tiếng  kêu khóc  vang dậy,  cảnh tượng
     chôn xác một cách hối hả diễn ra suốt  ngày:  ban đêm tiếng mõ hồi
     một cầu cứu nổi lên từng chập. Thời ấy, người Việt còn tin tưởng Trời
     Phật,  ở Thần  linh  nên cho  bệnh  thời  khí  là  Diêm  Vương  bắt  lính,


                                                                  73
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74