Page 240 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 240
đàn dân tộc hiện nay rất thịnh hành, không những
ở trong nước, mà đồng bào ta ở nước ngoài cũng ưa
chuộng. Nhiêu người trước đấy đã thờ ơ, nếu không
nói là xem thường, nay tìm thầy để học. Nếu không
trở thành nhạc sĩ thì ít ra cũng để có một kiến thức
nào đó hầu thưởng thức nó. Khi người chơi đàn ngày
một nhiều thì vấn đề sản xuất đàn tất nhiên phải
nhiêu đê đáp ứng nhu cầu.
Người mới chơi đàn, đa số không mấy hiểu biết
về cây đàn mình ưa thích. Họ chú trọng đến cái mã
bên ngoài của nó mà quên đi rằng một cây đàn tốt
phải mang trong nó hai tiêu chuẩn cơ bản là ‘thanh’
và ‘sắc’. Nếu vì lẽ gì mà cây đàn thiếu đi một trong
hai tiêu chuẩn ấy, thì người sành điệu sẽ chọn phần
‘thanh’ mà hy sinh phần ‘sắc’. Bởi cây đàn không phải
là cái bàn, cải ghế. Mua đàn là cho lỗ tai chớ không
phải cho con mắt”, ông giải thích rõ như vậy.
Là nghệ sĩ biểu diễn, ông luôn đào sâu và phát
huy tối đa những cung bậc tinh tế, sâu sắc của nhạc
truyền thống Việt Nam và nhận ra “cần có một
nhạc cụ tốt hơn và tiện ích hơn để diễn tả những
rung nhấn đa dạng và phong phú trong các bài bản
của âm nhạc truyền thống,[6]. Mặc dù cây đàn tranh
có xuất xứ từ Trung Hoa nhưng khi có mặt ở Việt
Nam nó đã được điều chỉnh, biến đổi rất lớn để
thể hiện được bản sắc văn hóa của người Việt. Nét
CẢI TIẾN ĐÀN TRANH I 239