Page 91 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 91
Coi bộ ảnh say dữ!” Rổi chị Thịnh hối anh Văn Rô
chở tôi về nhà. Tôi có một bữa say rượu nhớ đời!
Dạo những ngày đẩu sau giải phóng, tôi còn
gặp đại tá cách mạng Mười Tùng (anh còn có tên
Mười Cơ), người gốc Tây Ninh, tính tình thật dễ
mến. Anh đi tìm tôi qua chỉ dẫn của một người
bà con của anh là Dương Văn Thắm, cũng đi cách
mạng. Gặp tôi, Mười Tùng bày tỏ tình cảm ngưỡng
mộ thật cảm động. Một tình cảm văn nghệ thật dễ
thương! Anh khoe có sưu tầm những băng ghi âm
tiếng đờn của tôi. Băng thu thanh bán ở tiệm, anh
mua được thì không có gì lạ nhưng tôi ngạc nhiên
vì sao Mười Tùng có cả những băng tôi dờn ở tư
gia của một số quan chức là ông Tòa hay Bộ trưởng
v.v... hồi thời chính quyền Sài Gòn. Mười Tùng bật
mí bí quyết anh giữ an toàn những băng này:
- Tôi để nó trong hũ gạo để chống mốc. Nhờ
vậy, băng vẫn còn nghe tốt. Rồi anh bàn luận:
- Hồi đó mỗi khi mọi người nghe nhạc Tây
Danube bleu, tôi xách băng nhạc của anh ra cho
nghe rồi nói nhạc Việt Nam mình có Lưu Thủy
Trường, Vĩnh Bảo dờn hay lắm. Nghe như có tiếng
nước chảy trong tiếng dờn...
Mười Tùng bây giờ đã mất. Lúc trước, anh chưa
kịp kể cho tôi nghe vì sao anh có được những băng
nhạc tôi dờn tại một số tư gia ai đó, cho nên sau này,
90 I KIMỬNG