Page 92 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 92
tôi tự cắt nghĩa: Ảnh là dân tình báo mà, chuyện gì
mà không biết! Một đại tá tình báo mê âm nhạc
truyền thống dân tộc lạ kỳ!
Nhà thơ Huy Cận có lần cũng làm tôi thật xúc
động khi anh và nhà báo Phương Chi ghé thăm tôi
vào một buổi chiểu mưa tháng 5, năm 1996. Thơ
Huy Cận tôi đã đọc từ lâu nhưng có lẽ qua lần gặp
gỡ dầu tiên và cũng là lần cuối cùng ấy, tôi đã có
cơ hội đàm đạo thật thú vị với anh về chuyện thơ,
chuyện đời. Huy Cận là một người rất uyên bác
nhưng thật bình dị, dễ mến. Đêm đó mưa suốt.
Trong không gian ấm cúng của căn gác nhỏ, tôi
dờn cho Huy Cận nghe và anh đã cảm xúc, viết
tặng tôi bài thơ:
Kìm tranh mấy tiếng dạo qua,
Khi than thở, lúc vui hòa lứa đôi,
Tiếng kim, tiếng mộc, tiếng người
Ngón đàn Vĩnh Bảo, tiếng đời thiết tha.
Hôm ấy, đáp lại tâm tình của Huy Cận, tôi họa
thơ anh:
Dây văn, dây võ dạo qua,
Sắt cầm dìu dặt, dung hòa đủ đôi,
Non sông hun đúc con người,
Cung đàn tô thắm cho đời thiết tha.
NHỮNG GIAI ĐIỆU CUỘC ĐỜI I 91