Page 126 - hoa đồng
P. 126
KIM THẮM
Khoảng trời xanh
Bó xong lọn rau muông cuối cùng, Ngoan thở phào nhẹ
nhõm, nó để tất cả rau lôn cái bao, rồi dùng sợi dây chuôi
buộc lại để len phía sau xe đạp thong thả đạp về nhà. Gió
hai bên đường mát rượi làm tan biến những giọt mồ hôi trên
trán nó. Tự nhiên, nó mong đoạn đường dài ra để hít thở
thêm một chút không khí trong lành, chứ thường ngày nó
luôn gấp gáp mong cho mau chóng về nhà.
Giờ này chắc là em Hiền đã tan học, mẹ và ba cũng sắp
về ăn cơm để chuẩn bị vào ca đêm, không biết bà ngoại đã
làm đồ ăn xong chưa? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu
nó.
Ngoan vừa quẹo xe vào cổng nhà thì cũng có bóng
người cùng quẹo vào cổng, có tiếng kêu:
- Ngoan ơi! Đỡ tiếp xe mẹ với.
Ngoan luông cuông dựng chân chông xe đạp, nhưng lúc
này cái chân chống xe tự dưng “xụi lơ”, gấp quá nó buông
luôn cả cái xe có bó rau lớn ở phía sau, nhào người qua đỡ
tiếp xe mẹ, nhưng mẹ chở cái bao gì nặng quá, cái xe sắp
ngã, nó phải đưa luôn cái hong vào để tiếp kềm cái xe lại,
nó kêu lên:
- Mẹ chở cái bao gì mà nặng quá vậy mẹ?
Mẹ vừa mở cọng dây ràng bao để khiông xuống vừa trả
lời:
Tuyển tâp truyên ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 1 2 9
đồng