Page 128 - hoa đồng
P. 128
10 chuycn Toán của trường thị xã. Còn Ngoan không giỏi
như em nhưng cũng không tệ, hai năm rồi nó luôn cô" gắng
đạt loại khá.
Ngoan nhớ lại năm học lớp 8, lần đầu tiên nó đi gom rác
phụ mẹ, khi đẩy xc rác nó cứ nhìn dáo dác xung quanh xem
có đứa bạn nào hay có thầy cô nào nhìn thây nó không?
Nhưng nó thây mẹ vẫn làm việc bình thường, gặp người
quen mẹ vẫn tươi cười chào hỏi. Đêm đêm ngồi học bài,
Ngoan thây mẹ thường soạn tiền lương, tiền bán phế liệu ra
để dành và lên kê" hoạch chi tiêu, tiền nào mua thuốc cho
ngoại, tiền đóng tiền học bồi dưỡng cho em Hiền, tiền trả
cho chú ghi điện nước, tiền mua dép mới cho nó, tiền ủng hộ
cho người già neo đơn trong xã,... nó thây thương mẹ vô
cùng, nó mới biết đồng tiền làm ra từ sức lao động chân
chính là đáng quí; vậy là nó mạnh dạn đi phụ cùng mẹ,
không còn xâu hổ nữa. Những ngày mẹ bệnh Ngoan một
mình đi gom rác thay mẹ, gặp bạn bò, thầy cô nó vẫn chào
hỏi bình thường.
Tuy nhiên, đôi khi đi trong sân trường có những bạn vẫn
nhìn nó với cái nhìn không thiện cảm “E tụi bây, con nhỏ
hốt rác kìa, đi gần nó coi chừng hôi rác”. Những lúc đó lòng
nó buồn vô hạn, nước mắt nó rưng rưng chực trào ra, tim nó
như có ai đó thò tay bóp nghẹt. Nhưng rồi nó hít thật sâu, thở
đều, đi chậm lại đè nén cảm xúc. Nó nhìn lên tán cây (đó là
thói quen của nó mỗi khi buồn), nó thây cây nào cũng tươi
tôt, sức sống của cây thật là mãnh liệt, dù có mưa to gió lớn,
thân cây có gãy vẫn có những chồi non mơn mởn mọc lên,
nhìn qua kẽ lá, nó thây một khoảng trời xanh bát ngát, vậy
là lòng nó dịu lại. Ngoan thây còn râ"t nhiều bạn tốt vẫn tôn
Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h o a . 131
đồng