Page 130 - hoa đồng
P. 130
quần áo phải gọn gàng, không được lôi thôi”. Tháng rồi, mẹ
đã dành dụm tiền để mua cho nó đôi dép mới.....
Ngoan giật cả mình vì tiếng đồ vật vỡ ở nhà bôn cạnh;
đó là nhà của cô Thùy và chú Hải làm ở ngân hàng tỉnh.
Ngoan nghe tiếng cô Thùy:
- Ông chỉ lo tiệc tùng, nhậu nhẹt tối ngày, có quan tâm gì
tới thằng con; thầy cô mời phụ huynh vì nó bỏ học đua xe
ông biết không?
Tiếng chú Hải cũng to không kém:
- Còn bà sao không quan tâm mà chỉ trích tôi, tốì ngày
chỉ lo đua đòi, xí xọn. Con hư là tại mẹ, bà là đàn bà mà
không lo cho con còn ở đó trách tôi.
Sau đó là tiếng ly tách đổ vỡ, tiếng cô Thùy khóc thật
lớn giữa đem khuya.
Ngoan thấy buồn và ái ngại, nó bất giác buông tiếng thở
dài. Nhà chú Hải, cô Thùy kế nhà Ngoan - đó là căn nhà lầu
ba tầng, nền nhà không đã cao bằng nửa nhà Ngoan. Cô chú
có một đứa con học cùng trường, cùng khối với Ngoan được
mệnh danh là “Hưng công tử”, đi học bằng xe máy, sử dụng
điện thoại đắc tiền, xài tiền như nước. Hưng thường dẫn bạn
bè về nhà tụ tập, hát Karaoke, nhậu nhẹt rất ồn ào mỗi khi
cô chú vắng nhà. Mỗi lần ăn uống xong, Hưng và đám bạn
thường đem thức ăn thừa, vỏ trái cây đổ sang phần đất nhà
Ngoan, Hưng còn cười lớn nói rằng: “Cả nhà bên đó hôt rác
giỏi lắm, cứ đổ sang cho họ đi”.
Những lúc như thế Ngoan hết sức buồn xen lẫn sự phẫn
nộ, nhưng nó vẫn âm thầm lượm rác để ba nó về không nhìn
thấy, nó tự nhủ lòng là sẽ gặp cô Thùy hoặc chú Hải để nói
Tuyển tô p truyên ngắn tá c giả nữ Đồng Tháp h o a . 1 3 3
đ ồ n g