Page 129 - hoa đồng
P. 129
trọng thương ycu nó, tất cả các thầy cô đều rất quí nó, đã hai
năm liền Ngoan luôn được tuyên dương là học sinh có hoàn
cảnh khó khăn vượt khó học tốt.
Năm lớp 12 này Ngoan có cô chủ nhiệm mới, cô từ
trường khác mới chuyển về. Ngày đầu tiên cô vào lớp, các
bạn trong lớp đã xì xào:
- Thời buổi này sao còn có người “cũ” thế?!
- Cô này còn trẻ sao giông “bà già xưa”?
- Rồi, lớp mình được “bà ngoại” chủ nhiệm.
Riêng Ngoan cảm thấy con người cô hơi nghiêm túc
nhưng cũng rất gần gũi, dỗ cảm thông, vẻ bề ngoài của cô
rất giản dị nôn các bạn nghĩ là “xưa, cũ ”. Qua hai tháng chủ
nhiệm cô quan tâm tới từng bạn trong lớp, kịp thời uốn nắn
những bạn chưa có động cơ học tập tốt, tìm hiểu giúp đỡ
những bạn có hoàn cảnh khó khăn. Hôm trước, Ngoan đi
gom rác ngang chỗ trọ của cô, gặp cô Ngoan giật mình
nhưng cô cười rất tươi, khen Ngoan giỏi và học tốt môn cô
dạy; sau đó cô còn cho Ngoan mượn sách tham khảo và
động viên Ngoan rất nhiều.
Mỗi lần nhớ tới cô, nó thấy lòng phấn chấn hẳn lên,
chiều này lúc cắt rau muông Ngoan thấy dưới ruộng có
nhiều ốc to và mập, nó nghĩ lần sau cắt rau nó sẽ bắt ốc và
mang đến cho cô....
Đêm đã khuya rồi, bà ngoại, ba mẹ và em Hiền đã ngủ
cả. Sau khi học bài xong các môn học ngày mai Ngoan ngồi
suy nghĩ miên man. Nó với tay lấy cây lược chải lại mái tóc
dài, mẹ thường dặn nó “Con gái lớn rồi, đã học lớp 12,
không ăn diện xe xua mà cũng đừng để cho đầu tóc rối bù,
132 h o a , Tuyển tộp truyện ngắn tác giâ nữ Đồng Tháp
đống