Page 170 - hoa đồng
P. 170
Mọi người chạy ùa cả lại ẩm cô vô nhà. Thì ra cô bị cảm
nắng nặng. Nhìn da mặt xanh xám, hcíc hác của cô, ông
Năm Hải không kìm lòng mình được. Tình thương như của
một người cha đốì với đứa con trỗi dậy mãnh liệt trong ông.
Lúc tỉnh dậy, Bình bắt gặp ánh mắt lo lắng của ông đang
chăm chú nhìn cô. Cô mỉm cười sung sướng.
Ông Năm Hải quan tâm đến cuộc sông của cô hơn.
Thỉnh thoảng có gì ngon, ông lại sai mấy đứa nhỏ mang
sang vì ông biết cô ít để ý đến cuộc sông riêng của mình.
Cho đến một hôm, hình như không thể chịu đựng hơn được
nữa những suy nghĩ cô" chấp, bảo thủ của ông, ông Năm tha
thiết bộc bạch:
- Nghĩ lại bác có điều không phải với cháu. Bác chưa
hiểu hết tuổi trỏ của các cháu bây giờ...
Bình sung sướng đến nghẹn ngào. Cô không ghét bỏ gì
ông. Chỉ tội nghiệp cho người bác nhiệt tình, trung thành
với cách mạng nhưng bị cản trở bởi lứa tuổi bắt đầu già.
Bình nắm chặt hai bàn tay chai sạn, gân gucíc của ông và
nói:
- Bác ơi, cháu cũng có lỗi với bác vì không thi hành triệt
đổ mộnh lộnh của người thủ trưởng.
Từ sự cảm thông nhau và cả vì trách nhiộm với công
việc, giai đoạn cuối của công trình tiến triển nhanh hơn. Chỉ
một thời gian ngắn nữa thôi công trình xây dựng sẽ được
khánh thành, chính thức được đưa vào sản xuất.
Đứng trôn công trình, Bình đang miên man suy nghĩ, hài
lòng với công việc của mình sắp đơm hoa, kết trái thì nghe
có tiếng gọi. Ngước mắt nhìn, Bình thấy Thu, một cô bạn ở
Tuyển tập truyện ngắn tác già nữ Đồng Tháp h o a , 1 7 3
đồng