Page 175 - hoa đồng
P. 175
- Trời đất thánh thần ơi, coi thằng con tui nè! Mầy không
biết mầy lớn tồng ngồng như vầy là nhờ vú heo nái hả con?
Mầy tưởng má mầy sung sướng lắm hả con? Trời ơi, con ơi
là con!...
Nói gì thì nói, thằng Thúng vẫn phải đi trả nọc. Nhà bà
Tư, nếu đi thẳng chỉ qua đoạn đường đất, khỏi cây cầu ván,
thấy cái bảng đề ”Heo nọc giông tốt”. Theo mũi tên chỉ vô
trăm mét nữa là tới, dễ ợt. Nhưng đi cái đường dễ ợt đó phải
qua nhà con Thúy, biết vậy, thằng Thúng quyết định đi
đường vòng. Hơi xa cũng chẳng sao, khổ nhất là con nọc
không quen đường cứ chạy xồng xộc, bổ ngang bổ ngửa,bổ
luôn xuống cái đầm cạnh bờ tre. Thằng Thúng kéo không
lại, buộc phải nhảy theo. Con nọc lội nhanh đáu để, một
chốc đã tới bờ, nó nhào lên chạy tiếp.Thằng Thúng đang hì
hục rượt theo, bỗng “á ” lên một tiếng. Đạp trúng cái gì như
mảnh vỏ ốc, máu từ ngón chân cái tứa ra,thằng Thúng ngồi
bệt xuống bùn nhăn nhó. Cũng hên,cái xích trong chân con
nọc vướng phải gôc tre già. Mặc con nọc, thằng Thúng dạo
dạo cái giò xuông vũng nước cho đỡ bùn,xé toạc một miếng
vạt áo, băng chỗ đứt lại. Nó lết lên gò tre, ngã ngửa, thở hì
hì. vết đứt đau xiết tới xương,nó nhắm rịt mắt,rồi lại mở ra.
Vòm tre xanh rì, mát rượi. Gió lao xao, lao xao, lát ngưng lát
thổi. Mùi nắng, mùi cỏ, mùi bùn, cả mùi phân trâu hăng ngái
theo một lượt gió hắc lên.Thằng Thúng nhận ra lâu lắm nó
không ngồi trên gò tre này, từ cái lúc ông Tám củ lùa trâu
vô tuốt cánh đồng vùng kênh hai tháng chín, thằng Sét con
ông, bạn thả diều bắt dế chí cốt của nó đi xuất khẩu lao
động. Thằng Thúng lim dim nghĩ mùa nước tới không có
178 hoa Tuyển tập truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
đống